- Ta sẽ gọi ngươi là Bạch Nguyên!
Lâm Hi cười nói, nhưng mà trong nội tâm cảm giác là lạ.
- Ha ha, vậy cứ như thế đi.
Bạch Nguyên nói một câu mây trôi nước chảy, Lâm Hi cũng không hỏi nhiều.
Hai người xuyên thẳng qua phía trước, hai bên đường nhà mọc lên san sát như rừng, nhưng mà so với lần đầu tiên Lâm Hi đi tới nhìn thấy phòng ốc suy bại, tích đầy tro bụi, lần này có một ít đệ tử Chấp Pháp điện đang cầm chổi quét nhà thanh trừ tro bụi. Mặc dù những tòa nhà lớn vẫn đầy tro bụi, nhưng mà khí tượng đã khác biệt.
Đi tới gần cửa ra vào quảng trường lớn. Mười tám cột đá khắc mười tám giới luật của Thần Tiêu Tông đứng cao sừng sững.
Oanh!
Trong nháy mắt nhìn qua mười tám cột đá này, trong tai Lâm Hi chỉ nghe được âm thanh trời long đất lở, trước mắt hoa lên, hắn cảm nhận được khí thế vạn mã bôn đằng.
Đạo khí thế này thiên băng địa liệt, vô cùng kinh người.
- Áp lực thật khủng khiếp. Tu vi của ta càng cao thì áp lực của mười tám cột đá tản ra càng lớn.
Trong nội tâm Lâm Hi ăn cả kinh thật sâu.
Đương nhiên vừa rồi không phải sự thật, nhưng mà áp lực to lớn mà nói mang lại không phải giả.
Trong nội tâm Lâm Hi biết rõ lúc tổ sư Thần Tiêu Tông viết chữ dung nhập ý chí quá khổng lồ. Thực lực của chính mình thấp cho nên chỉ cảm nhận được chút ý chí mà thôi, nhưng mà thực lực càng cao áp lực càng lớn, ý chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434713/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.