Lâm Hi đón ánh mắt của "Phổ Lạc Tư" và không chút e dè sợ hãi gì.
Ánh mắt Phổ Lạc Tư nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, thật lâu, thật lâu... Rốt cục, ánh mắt Phổ Lạc Tư lập loè một cái.
- Tại sao lộ ra tên của mình?
Đột nhiên Phổ Lạc Tư nói.
- Ta chỉ cảm thấy hắn phải chết không thể nghi ngờ. Nói cho hắn biết thì có làm sao cơ chứ!
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ngu xuẩn!
Tuy là trách móc nhưng Phổ Lạc Tư sẳng giọng nói như hòa hơn nhiều, không còn ánh mắt lạnh như băng như vừa rồi.
Nói như vậy nhưng mà ánh mắt nghi ngờ vẫn còn trong lòng của hắn.
Trong nội tâm Lâm Hi thở dài, hắn biết mình đã đoán đúng.
Chuyện này cuối cùng không dám xác định, kỳ thật hắn chỉ bán tín bán nghi với Lâm Hi.
Nhưng mà làm "Kẻ thống trị" của vị diện uy thế của hắn quá nặng cũng làm quá tốt.
Nếu không phải Lâm Hi can đảm cẩn trọng, từ đủ chi tiết nhỏ lập tức tìm hiểu ra chân tướng của chuyện này thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Sao có thể tùy ý nói tin tức của mình cho tu sĩ nhân loại chứ, cho dù hắn sắp chết thì cũng chưa phải là người chết.
Âm thanh của Phổ Lạc Tư vang lên trong đại điện. Nói xong câu đó sát cơ trong mắt của hắn biến mất.
- ... Lần sau cẩn thận một chút.
Một câu "Cẩn thận một chút" chính là tạo lối thoát cho bản thân, cũng tương đương với việc bỏ qua nghi vấn này.
- Hô!
Trong nội tâm Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434653/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.