Chương trước
Chương sau
Trong đại điện âm thanh cây kim rơi cũng nghe được, ánh mắt của tất cả yêu tộc nhìn qua Lâm Hi. Chờ hắn trả lời.
- Trấn định! Trấn định!...
Trong nội tâm Lâm Hi âm thầm khuyên bảo chính mình. Hắn muốn tĩnh hạ tâm lai nhưng mà khí tức tử vong quá dày đặc.
Trước một khắc còn ỷ vào minh hữu với yêu tộc, giờ khắc này lại biến thành nguy cơ lớn nhất của hắn.
- Còn có biện pháp, nhất định còn có biện pháp!...
Trong đầu Lâm Hi hiện ra vô số ý niệm trong đầu, nhưng không được làm cho "Phổ Lạc Tư" nhìn thấu chân tướng, nghênh đón Lâm Hi chính lửa giận ngập trời của yêu tộc đại lãnh chúa, cho dù dùng bất cứ phương pháp nào thì hắn cũng không thể đào thoát khỏi bàn tay của Phổ Lạc Tư được.
Trong đầu Lâm Hi liên tiếp suy nghĩ, ngàn vạn ý niệm hiện ra trong đầu, nhưng mà những ý niệm này bị phủ định ngay. Nhưng mà trong lúc vô tình Lâm Hi nhìn ra được trong thần sắc lạnh như băng và đồng tử của "Phổ Lạc Tư" không nhúc nhích, đột nhiên xuất hiện một đạo điện quang trong óc, đột nhiên Lâm Hi trấn định lại.
- Hắn chỉ đang hoài nghi! Hắn cũng không xác định đây có phải là thật hay không!
Trong nội tâm Lâm Hi nói thầm, sau đó hắn bình tĩnh trở lại.
Tình huống Lâm Hi hiện tại phải đối mặt có thể nói là nguy hiểm cực độ. Vừa mới là minh hữu thoáng cái biến thành địch nhân, càng đáng chết chính là Lâm Hi bây giờ đang ở trong đại điện này, chung quanh tụ tập toàn bộ cường giả yêu tộc của Vương Quan đại vị diện.
Những yêu tộc này nếu tức giận thì trong nháy mắt có thể xé hắn thành mảnh nhỏ giống như trang giấy vậy, ngay cả tư cách chạy trốn cũng không có.
Nhưng mà uy hiếp lớn nhất lại tới từ "Phổ Lạc Tư". Trong mắt của hắn hung quang chớp động, sát cơ lạnh thấu xương. Ngay cả Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang cũng không làm gì được hắn, bị hắn giết tới đại bại, nếu hắn muốn giết Lâm Hi thì quá dễ dàng.
Nhưng mà hoàn toàn không thể tranh luận chính là "Phổ Lạc Tư" tuy tuyên bố cái gọi là "Chân tướng", hơn nữa không che dấu sát cơ của chính mình, nhưng mãi cho tới bây giờ hắn còn chưa có động thủ.
Yêu tộc lúc nào đã có "Dân chủ" như vậy?
Lâm Hi ngụy trang thành Yêu tộc, khơi mào chiến tranh của yêu tộc Vương Quan đại vị diện với Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái, loại chuyện này với yêu tộc nơi đây tuyệt đối là chuyện không cách nào tha thứ được.
Vậy mà "Phổ Lạc Tư" còn chưa động thủ sao? Thói quen nắm đấm là chân lý của yêu tộc đã mất rồi sao? Hay là như nhân loại muốn tổ chức tòa án sau đó thẩm lý rồi mới xử tội?
Đây là chuyện cười mà thôi.
Chuyện duy nhất Lâm Hi có thể nghĩ tới là do "Phổ Lạc Tư" căn bản không có gì chắc chắn cả, thậm chí chính hắn cũng hoài nghi tính chân thật của câu chuyện này.
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì cái gì "Phổ Lạc Tư" nói ra "Chân tướng" còn chậm chạp không động thủ ngay.
Nhưng mà có một điểm không cần hoài nghi là "Phổ Lạc Tư" tuy cho hắn một cơ hội, nhưng nếu như hắn không làm cho Phổ Lạc Tư hài lòng, như vậy hoài nghi sẽ biến thành niềm tin chắc chắn, kết quả cuối cùng vẫn là vạn kiếp bất phục.
Nghĩ đến đây trong nội tâm Lâm Hi nhanh chóng trấn định lại.
- Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ, không nên sợ. Chuyện này, ta đến xử lý, không nên loạn trận tuyến.
Âm thanh của Lâm Hi đồng thời vang lên trong lòng Hấp Huyết Nữ Vương cùng Địa Ngục Ma Long.
Nghe được Lâm Hi nói thì Hấp Huyết Nữ Vương cùng Địa Ngục Ma Long nhanh chóng yên ổn lại. Tuy tình cảnh của ba người không theo kịp biến hóa, nhưng từ thói quen lâu dài bọn họ lại tin tưởng Lâm Hi nói chuyện.
Hắn không mở miệng cũng không tính, nhưng nếu nói "Ta sẽ xử lý" thì hắn chắc chắn sẽ xử lý được.
- Đáng chết, rốt cuộc là gia hỏa nào để lộ bí mật vậy?
Trong lòng Địa Ngục Ma Long mắng tên nói bí mật này xối máu chó. Tuy Lâm Hi đã từng nói qua sẽ xử lý chuyện này, nhưng Địa Ngục Ma Long vẫn canh cánh trong lòng.
Trong đại điện im ắng, tất cả mọi người chờ Lâm Hi trả lời.
- Đây là hãm hại!
Âm thanh của Lâm Hi vang vọng trong đại điện, âm thanh vô cùng khẳng định, không có chút do dự nào cả.
- Ah!
Trong đại điện kinh ngạc, lũ yêu đều cho rằng Lâm Hi sẽ cố gắng phân bua nhưng không ngờ rằng Lâm Hi trả lời chỉ có bốn chữ như vậy.
Một tên Yêu tộc nhìn qua Lâm Hi, chỉ thấy trong mắt của hắn trấn định và sáng ngời, không có chút khiếp sợ nào cả, trong lúc vô hình mang cho người ta cảm giác tin phục mãnh liệt, gia tăng sức thuyết phục trong lời nói của hắn.
- Đây là đám tu sĩ tiên đạo đang hãm hại!
Lâm Hi lặp lại lần nữa, ngữ khí vô cùng khẳng định.
- Chúng ta đánh thắng trận cho nên bọn chúng dùng lời đồn phân rã chúng ta, trong lúc vô hình chúng ta sẽ nghi kỵ lẫn nhau, sau đó suy yếu thực lực của chúng ta đấy, kế tiếp chính là trả thù điên cuồng. Mọi người suy nghĩ một chút đi, tại sao đám tu sĩ tiên đạo này có thể phát động công kích lớn như vậy chỉ để đối phó một mình ta?
Lâm Hi chỉ sửa lại hai chữ "Lùng bắt" đổi thành "Đối phó", hai chữ đơn giản nhưng mà ý nghĩa khác nhau.
Phạm vi quá lớn, phái nhiều nhân thủ đi lùng bắt hay phái nhiều người đi "Đối phó" là quá khác biệt.
Dựa theo lẽ thường, muốn dùng nhiều người như thế "Đối phó" một người, kẻ có thể khiến nhiều người ra tay "Đối phó" phải có giá trị trọng yếu gì đó. Không hề nghi ngờ Lâm Hi không có đủ giá trị này, ít nhất tu vi của hắn chưa đủ khiến ba phái và "Bảy quả Thánh Vương" cùng xông lên đối phó hắn.
Quả nhiên vừa nói ra lời này hỏa khí trong đại điện giảm đi thật nhiều. Rất nhiều yêu tộc vốn hùng hổ dọa người lập tức cũng trở nên bán tín bán nghi.
Mặc dù thực lực của Lâm Hi không tệ, nhưng mà những kẻ mạnh như Hỏa Viên lãnh chúa còn có chênh lệch không nhỏ, chớ nói chi là kẻ thống trị vị diện như "Phổ Lạc Tư". Nhưng mà cho dù là "Phổ Lạc Tư " cũng không nhất định khiến ba phái đại động can qua chớ nói chi là Lâm Hi.
Những kẻ này làm vậy là có mục đích, chỉ cần là kẻ có chút trí tuệ sẽ hiểu ra vấn đề này. Cho nên âm thanh Lâm Hi vừa vang lên thì lập tức khiến nhiều yêu tộc nghiền ngẫm.
Một chuyện tin tưởng không thể nghi ngờ, nếu như xuất hiện câu này thì quá nhiều câu hỏi hoài nghi sẽ bị bác bỏ.
Chuyện của Lâm Hi chính là như vậy!
Trong quy luật ảnh hưởng thì rất nhiều Yêu tộc thậm chí không tự chủ mà suy nghĩ vấn đề sâu hơn.
- Không sai! Lâm Hi mấy ngày nay chiến đấu cho chúng ta, vào sinh ra tử, tại sao hắn đi làm gian tế chứ?
- Một nhân loại cấp thấp sao có thể tin tưởng. Bọn họ nhất định là có ý hãm hại.
- Lâm Hi vào lúc mấu chốt cứu đại vương. Bọn họ khẳng định sẽ căm thù hắn, cho nên mới thả tin tức này ra.
- Đại vương không nên tin tưởng nha.
...
Một đám yêu tộc nhao nhao nghị luận, đều ủng hộ Lâm Hi. Thậm chí tiểu yêu bưng trà đưa nước cũng đứng bên cạnh Lâm Hi. Vẻ mặt không tin.
Đối với thân phận Lâm Hi lũ yêu thật ra cũng có chút hoài nghi, bây giờ chậm rãi tin tưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.