Chương trước
Chương sau
Trong Thái Nguyên Cung trừ tuyệt học của "Tứ đại đế tử" thì "Chân Vũ Đại Pháp" cùng "Thái Sơn Đại Pháp" chính là một trong những tuyệt học mạnh nhất Thái Nguyên Cung, không kém cỏi bất cứ công pháp nào của thập đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông.
Ầm ầm!
Tiên khí chói mắt bắn ra ngoài, trong hư không trước mắt không không đãng đãng, uy lực kinh người. Trong mơ hồ có thể nhìn thấy một mặt trời chói mắt và ngọn núi nặng nề áp xuống dưới, dùng thế lôi đình vạn quân đánh vào "Phổ Lạc Tư" hóa thân "Thượng cổ Tương Liễu".
Đối mặt công kích của Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang, "Phổ Lạc Tư" phản ứng đơn giản hơn nhiều.
- Rống!
Trong tiếng gầm gừ kinh thiên, bảy cái đầu to lớn của "Phổ Lạc Tư" phun ra một đạo yêu lực kịch độc che khuất bầu trời, bài sơn đảo hải, mãnh liệt bao phủ chung quanh. Chỉ trong nháy mắt tiên lực và yêu khí bao phủ thiên địa.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang vọng hư không. Thân hình cao hơn ba mươi trượng của "Phổ Lạc Tư" đột nhiên thoáng một cái bị đánh lùi hơn năm mươi trượng trong hư không.
Đối mặt hai đại "Bảy quả Thánh Vương" liên thủ một kích dù là "Thượng cổ Tương Liễu" cũng khó có thể ngăn cản, bị đẩy lui ra xa. Nhưng mà một kích đắc thủ nhưng phương thức lợi cũng không có chút hưng phấn nào cả.
- Coi chừng! Có độc!
- Độc khí của nó có thể ăn mòn tiên khí.
Một kích của Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang đắc thủ nhưng lại vô cùng sợ hãi.
Hai người như thiểm điện lui ra phía sau, rời khỏi khu vực độc khí bao phủ này.
Lâm Hi đứng ở phía sau nhìn thấy rõ ràng. Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang tuy liên thủ lực lượng áp chế "Phổ Lạc Tư", nhưng là mà trong nháy mắt tiên khí va chạm thì yêu khí kịch độc của "Phổ Lạc Tư" giống như giòi trong xương thẩm thấu tiên khí của hai người.
Dùng thực lực của Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang thì trong cấp thập trọng Thánh Vương khó có địch thủ, nhưng bây giờ lại không thể ngăn cản độc khí.
- Những sinh vật thượng cổ thần linh này quá lợi hại. 
Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang một thân tiên khí thủy hỏa bất xâm, kim cương bất hoại lại không thể ngăn cản một chút yêu lực kịch độc của thượng cổ Tương Liễu.
Trong nội tâm Lâm Hi cảm thán không thôi.
"Tương Liễu" trong sinh vật thượng cổ dùng kịch độc mà nổi danh. Loại tồn tại cường đại này phun kịch độc hoàn toàn khác kịch độc có sẵn, ngay cả tiên khí của tu sĩ cũng không ngăn cản được.
Hơn nữa phương thức độc hại của nó giống như một giọt mực trong nước vậy, thoáng cái đã khuếch tán ra các nơi hẻo lánh. Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang hiện tại còn chưa cảm giác được, nhưng Lâm Hi cũng đã biết rõ hai tên "Bảy quả Thánh Vương" đang giao thủ với "Thượng cổ Tương Liễu" cũng bị kịch độc Tương Liễu xâm nhập vào trong cơ thể.
Loại kịch độc này vô cùng đáng sợ, chỉ cần tưởng tượng là tim đập nhanh lên rồi.
- Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang đều là cường giả Luyện Khí Cảnh đỉnh cấp, nhưng mà trước mặt thượng cổ Tương Liễu hoàn toàn không có phương pháp ngăn cản. Nhưng mà huyết thống thượng cổ này vô cùng đáng sợ.
Lâm Hi nhìn qua "Phổ Lạc Tư" toàn diện áp chế hai đại Thánh Vương, trong nội tâm hiện ra nhiều ý niệm trong đầu.
Hắn đã sớm có được "Huyết thống hỏa xà thượng cổ", nhưng mà chỉ có một giọt, xa xa không có huyết dịch nồng đậm như "Phổ Lạc Tư" này. Đối với những sinh vật "Thượng cổ thần linh" Lâm Hi còn chưa hiểu nhiều lắm.
Nhưng "Phổ Lạc Tư" lại dùng phương thức trực quan này làm cho Lâm Hi sớm cảm nhận được "Thượng cổ thần linh" có rất nhiều năng lực uy lực đáng sợ.
- Hô!
Yêu khí bàng bạc phô thiên cái địa cho nên Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang không ngăn được, hoảng sợ lui ra phía sau.
- Đám nhân loại đáng chết các ngươi chết đi cho ta.
Âm thanh "Phổ Lạc Tư" vang vọng thiên địa, thân hình của nó như ngọn núi xuyên qua trận tuyến đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A, đuổi theo hai tên Thánh Vương. Nó đi qua nơi nào cũng há mồm phun yêu khí ra ngoài, thoáng cái cả thiên địa yêu khí ngập trời, một đám đệ tử tiên đạo bị nhuộm xanh cả người, thân thể, chân khí song song trúng độc, giống như mưa rào rơi xuống đất.
Hô!
Phổ Lạc Tư lại phun thêm vài hơi thì trận tuyến Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A giống như giấy vậy, phá tan thành từng mảnh. Rất nhiều đệ tử tiên đạo trúng độc bỏ mình.
Bất kể là Luyện Khí sĩ đệ tứ trọng, ngũ trọng, lục trọng, thất trọng, hay là bát trọng, cửu trọng trước mặt "Phổ Lạc Tư" hóa thân "Thượng cổ Tương Liễu" cũng bị trúng độc bỏ mình.
Liền Dương Huyền Hoàng cùng Lý Hồng Hoang không thể ngăn cản được thì nói gì tới bọn họ.
Phanh!
"Phổ Lạc Tư" phun kịch độc và thân hình chấn động, rất nhiều đệ tử tiên đạo bị nó xé nát.
Trong khoảng thời gian ngắn "Phổ Lạc Tư" đánh chết đệ tử ba phái còn nhiều hơn cả Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang giết yêu thú cộng lại. Trong đó đại bộ phận người là bị trúng độc.
- Quá lợi hại! Thượng cổ Tương Liễu quá khủng khiếp.
Âm thanh của Tạp Mễ Lạp đột nhiên vang lên bên tai. Tiếng nói rung động rất nhiều, dung nhan nghiêng thế của Hấp Huyết Nữ Vương liền xuất hiện bên cạnh Lâm Hi. Chỉ gương mặt trắng nõn xinh đẹp nhìn qua Tương Liễu đại sát tứ phương trong hư không, cũng không ngăn cản được hoảng sợ trong lòng.
Cơ hồ tất cả Yêu tộc đều đình chỉ giết chóc, không chỉ có nhân loại, cho dù là Yêu tộc cũng không dám tới gần khu vực "Phổ Lạc Tư" sáng tạo độc khí.
- Khặc khặc, Tương Liễu càng lợi hại cũng không lợi hại bằng chủ nhân. Nếu như không phải chủ nhân đánh thân thể hắn bay đi thì chỉ sợ Phổ Lạc Tư đã chết trước khi biến thân rồi, bị người Thái Nguyên Cung đánh chết.
Địa Ngục Ma Long không mất thời cơ vuốt mông ngựa. Nó kéo một đường vòng cung trong hư không xuất hiện bên cạnh Lâm Hi.
- A! Tiện long, lúc này ngươi nói thật đấy!
Tạp Mễ Lạp nghe vậy cười rộ lên.
"Phổ Lạc Tư" biến thân "Thượng cổ Tương Liễu" xác thực lợi hại, nhưng mà thời gian biến thân quá dài, ở trên chiến trường đây là nhược điểm trí mạng.
Nếu như không phải Lâm Hi nắm giữ thời cơ vi diệu, sau khi mấy tên "Yêu tộc lãnh chúa" thì lập tức đánh vào người "Phổ Lạc Tư", chỉ sợ lúc này "Phổ Lạc Tư" đã là người chết, chớ nói chi đại sát tứ phương hiện giờ.
Nghe được giọng của Ma Đồ cùng Tạp Mễ Lạp thì Lâm Hi chỉ cười nhạt một tiếng, lắc đầu, lơ đễnh.
Trong nội tâm Lâm Hi chỉ cảm thấy mình còn kém hơn Dương Huyền Hoàng nhiều, nói gì so sánh với Lý Hồng Hoang, "Phổ Lạc Tư" cơ chứ, cũng không phải bản thân hắn có bao nhiêu lợi hại.
Trên thực tế thực lực của Lâm Hi còn kém vào tên "Yêu tộc lãnh chúa", chớ nói chi Dương Huyền Hoàng là cường giả đỉnh cấp.
Dưới tình huống bình thường loại chiến đấu cấp bậc này hắn không có cơ hội chen tay vào. Nhưng mà hành động của mỗi người luôn bị nhận thức và hoàn cảnh ảnh hưởng.
Giải quyết nguy cơ của "Phổ Lạc Tư" cũng không cần thực lực mạnh như Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang, chỉ cần một phần trí tuệ và tỉnh táo là đủ.
"Phổ Lạc Tư" ở giai đoạn biến thân thân thể không thể động đậy. Lâm Hi cần thiết chỉ là va chạm đẩy hắn ra ngoài mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.