Đại địa phập phồng giống như con đường nhấp nhô kéo dài cuối tầm mắt. Một đoàn bóng tối mơ hồ đứng vững trong không gian này, đó là một tòa núi cao ngất trời.
Trong vị diện không nhìn thấy mặt trời, cũng nhìn không thấy vì sao, ánh trăng, chỉ có ánh sáng mông lung ảm đạm, giống như đang ở trong cái bụng cá vậy.
Cả thế giới lộ ra âm u hoang vu.
- Lão đại, chúng ta đi đâu bây giờ?
Địa Ngục Ma Long chán đến chết nói.
- Không biết. Khó có được lúc tiến vào Phong bạo chi môn, tự nhiên là phải đi xem một chút rồi!
Lâm Hi thản nhiên nói, trên mặt hoàn toàn không có cảm giác khẩn trương khi bị đuổi giết. Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba tông đuổi giết ít nhất phải mười ngày nữa mới đến.
Mười ngày, kỳ thật đây là đoạn thời gian rất dài đấy. Ít nhất trong đoạn thời gian này ba người được an toàn, hoàn toàn không cần lo lắng ba phái sẽ đuổi giết.
- Chủ nhân, vị diện này quá kỳ quái, ta có cảm giác nó quá hỗn loạn.
Hấp Huyết Nữ Vương xinh đẹp khuynh thành dò xét trong tối tăm mờ mịt, bầu trời giống như vĩnh viễn như chạng vạng tối thế này.
Sinh vật ra đời trong vị diện như vậy chắc chắn không tốt lắm, bởi vì Tạp Mễ Lạp phi thường mẫn cảm với bản chất vị diện. Nàng cảm giác được kết cấu của vị diện trong tối tăm tràn ngập rất nhiều thứ hỗn loạn, có nhiều thứ thậm chí còn ảnh hưởng tới khứu giác của nàng.
Đây là chuyện không tưởng tượng nổi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434608/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.