- Chẳng lẽ sương lạnh trong lòng đất thay đổi, sắp bộc phát?
Hắn đang suy tư.
Không khí lạnh trong Băng sương chi tinh cũng không phải không bao giờ thay đổi, mà là thời gian qua bốn tháng sẽ có thời kỳ bộc phát. Nhưng mà trong trí nhớ yêu tộc áo đen này thời gian ngắn nhất tới thời kỳ bộc phát còn hai tháng, tại sao có khác biệt?
- Chấn động của băng sương chi tinh càng ngày càng quỷ dị. Đợi hai cung chủ quay về phải bẩm báo mới được.
Cường giả yêu tộc áo đen lắc đầu, đè tạp niệm trong đầu lại, tiếp tục thu thập Băng sương chi khí.
Hắn căn bản không nghĩ qua ở nơi cách hắn tám ngàn trượng còn có một người, hơn nữa đang tu luyện trong Băng sương chi tinh. Đừng nói là hắn, cho dù là người khác cũng không nghĩ ra được, Lâm Hi rõ ràng to gan như vậy, tu luyện ngay trước mắt kẻ khác!
Dù sao dưới năm ngàn trượng hàn khí quá nặng, cho dù là thánh tử tông phái cũng không chịu nổi, chân khí hao hết bị hàn khí đông lại là chết.
- Hô!
Gió lạnh yên tĩnh, Lâm Hi cùng phó cung chủ Băng Sương Cung một trên một dưới bình an vô sự tu luyện trong Băng sương chi tinh...
...
Bên ngoài Mục Mã Phong có một đoàn người xuất phát vội vàng, cấp tốc rời đi.
- Sư huynh, chúng ta đi không phải quá gấp sao. Hơn nữa tên đệ tử Thần Tiêu Tông..., chúng ta không đợi hắn sao?
Một gã đệ tử Tiên La Phái nói.
- Đúng vậy a. Dù sao hắn cũng cứu người của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434571/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.