Răng rắc xoạt!
Một tầng tầng hàn khí tiếp xúc với chân của Lâm Hi và nhanh chóng ngưng kết lại thành hàn băng. Những hàn băng này cứng rắn giống như sắt thép, giống như muốn đông lạnh người ta trên mặt đất. Nhưng mà cho dù là sắt thép chính thức cũng không thể ngăn Lâm Hi.
- Hàn khí nặng nề nha!
Lâm Hi nhíu mày, càng đến gần Băng sương chi tinh thì nhiệt độ càng thấp. Nó cũng không phải là chậm chạp giảm xuống, mà là gấp gáp giảm xuống, mỗi bước đi tới là nhiệt độ giảm đi mười độ.
Hàn ý này đã đột phá phòng tuyến của Lâm Hi, rót vào cốt tủy, kinh mạch, ngưng kết chân khí trong kinh mạch lại. Loại hàn khí tinh thuần này với cường giả luyện khí sĩ băng hệ có lẽ cảm giác thật thoải mái. Nhưng đối với người khác lại không phải chuyện như vậy.
Trong nội tâm Lâm Hi khó chịu, sau đó đan điền khẽ nhúc nhích, một đạo chân khí xua tan băng hàn trong kinh mạch, bức bách hàn khí ra ngoài cơ thể. Đối với luyện khí sĩ không phải băng hệ mà nói loại phương thức này thật rất hao tổn chân khí, dù sao hàn khí là liên tục không ngừng, nhưng mà Lâm Hi không có cảm giác như vậy.
Đát đát!
Chân khí trong người Lâm Hi chấn động, hắn dạo chơi bên cạnh Băng sương chi tinh. Chung quanh miệng giếng cổ này, căn bản không có nhìn thấy người bảo vệ. Hoặc là nói phương diện này Băng Sương Cung cảm thấy không ai có khả năng buồn cười tới mức đi trộm Băng sương chi tinh này đi.
Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434568/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.