- Lâm Hi, ngươi quả thực là điên! Ngươi có Thần Tiêu Tông cũng phải rước họa vào thân! Ngày sau nhìn ngươi làm việc thế nào!
Bạo Tuyết Thánh tử âm trầm quát lên.
- Ha ha ha, chỉ cho người Đâu Suất Cung giết ta, lại không cho ta giết các ngươi sao? Làm thợ săn phải có giác ngộ bị săn. Lại nói một Đâu Suất Cung nho nhỏ cáo mượn oai hùm, ỷ vào uy phong của Thái Nguyên Cung cho nên muốn cưỡi lên cổ của Thần Tiêu Tông thì quá ngây thơ rồi. Thấy không, một đám phế vật, ta chỉ có tu vi Khí Tiên Kỳ cũng có thể chém giết từng tên đệ tử nội môn của Đâu Suất Cung. Thật không biết các ngươi còn thể diện gì cạnh tranh vị trí thứ hai tiên đạo với Thần Tiêu Tông!
Âm thanh của Lâm Hi lạnh xuống ba phần, không che dấu chút mỉa mai của mình.
Gương mặt của bốn người biến thành màu tím.
Đây chính là vẽ mặt trần trụi.
- Lâm Hi, đây là ý của ngươi hay là ý của Thần Tiêu Tông?
Ánh mắt Thanh Giao Thánh tử âm trầm, mang theo ba phần uy hiếp.
- Là ý của ta, cũng là ý của Thần Tiêu Tông. Đương nhiên khẳng định không phải ý của Lý Trọng Đạo. Những năm gần đây hắn cùng một giuộc với Đâu Suất Cung các ngươi, thật sự khiến các ngươi uy phong không ít. Nhưng mà ngày tốt lành của hắn không quá lâu. Về sau chờ ta lên đài thì ngày tốt lành của Đâu Suất Cung của các ngươi cũng không còn.
Lâm Hi lạnh lùng nói.
Ánh mắt của hắn hiện ra từng đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434549/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.