Chương trước
Chương sau
- Sư đệ, chuyện này ngươi nên dùng thời gian cân nhắc đi, sau đó lại trả lời Quang Lộc sư huynh thì tốt hơn. Phía Bắc Băng Nguyên không phải chuyện đùa đâu?
Thanh Liên Thánh nữ không nhịn được nói ra.
Chuyện của Quang Lộc Thánh tử nàng trước đó cũng không biết.
Nàng đáp ứng dắt mối là vì trợ giúp Lâm Hi. Mà không phải làm hại hắn. Chuyện này liên quan tới Thái Nguyên Cung không phải chuyện đùa. Thanh Liên Thánh nữ nói như vậy kỳ thật cũng đang khích lệ Lâm Hi từ chối nhã nhặn Quang Lộc Thánh tử.
- Ha ha, sư tỷ, ý của ngươi ta hiểu, hảo ý ta tâm lĩnh.
Lâm Hi cười nói:
- Phía Bắc Băng Nguyên cũng không phải là nhà của Thái Nguyên Cung. Luyện Khí Sĩ tiến vào băng nguyên không ít, cũng không phải mỗi người hướng về Thông Minh Thú. Không ai cấm được, cũng cấm không được. Hơn nữa thiên hạ lớn như vậy, ta cũng không tin Thái Nguyên Cung dám độc đoán không cho ai vào.
Mông của lão hổ sờ không được? Nếu ngay cả mông lão hổ cũng không dám sờ còn có thể trông cậy vào hắn như Võ Tòng, Lý Quỳ dùng quyền giết hổ sao? Người như vậy thành tựu cũng có hạn.
Nếu Lâm Hi là người sợ này sợ nọ thì đó không phải là Lâm Hi.
Hắn thật không sợ!
Thanh Liên Thánh nữ gật gật đầu, Lâm Hi đã nói vậy nàng không khuyên nữa.
- Ha ha, Lâm sư đệ, ta hiện giờ bội phục ngươi rồi. Chỉ bằng ngươi có dũng khí này thì thành tựu ngày sau sẽ trên ta. Ta chờ tin tức của ngươi, chỉ cần có tâm hạch thì ta sẽ giao Linh hỏa chi thạch cho ngươi.
Quang Lộc Thánh tử nói.
- Sư huynh trước đừng có gấp, chuyện này tuy ta đáp ứng. Nhưng mà trong thời gian ngắn không cách nào đi làm được.
Lâm Hi khoát khoát tay:
- Ta đã gặp Chấp Pháp trưởng lão, nhất định phải ưu tiên hoàn thành nhiệm vụ trưởng lão mới có thể đi giúp ngươi tìm kiếm Thông Minh Thú. Hơn nữa Thông Minh Thú phi thường khó tìm, ta cũng không dám trăm phần trăm tìm được nó nha?
- Sư đệ, ngươi chuẩn bị gia nhập Chấp Pháp Điện?
Quang Lộc Thánh tử giật mình nói.
- Ân. Dự tính trong thời gian này sẽ lên đường.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Chuyện này Thanh Liên Thánh nữ các nàng biết rõ, Quang Lộc Thánh tử mới lần đầu tiên biết rõ.
- Ta nghe nói nhiệm vụ Chấp Pháp Điện đã nhiều, nhưng rất khó hoàn thành?
Quang Lộc Thánh tử càng kinh dị, cảm giác mình xem nhẹ tiểu sư đệ trước mặt này.
- Người khác ta không biết, nhưng mà ta nhất định có thể hoàn thành.
Lâm Hi thản nhiên nói, toát ra tự tin cường đại.
Hắn sẽ không tự đại, cũng không xem nhẹ mình. Nhiệm vụ Chấp Pháp Điện hắn không làm thành thì đám đệ tử nội môn làm thành được, kể cả Lý Phần Đính!
- Tốt! Sư đệ quả nhiên không phải người bình thường.
Trong mắt Quang Lộc Thánh tử bắn ra hào quang sáng ngời.
- Sư đệ cho dù đi thì cũng nên hoàn thành nhiệm vụ trưởng lão đi. Về phần Thông Minh Thú, ta chờ nhiều năm như vậy cũng không phải không thể chờ thêm. Hơn nữa dùng nhân phẩm của sư đệ có thể được Thanh Liên sư muội coi trọng ta cũng tin được.
- Ha ha, sư huynh khen nhầm.
Lâm Hi cười cười.
Đạt thành mục đích, quan hệ của song phương tăng nhiều. Quang Lộc Thánh tử càng nói chuyện với Lâm Hi thì càng kinh ngạc kiến thức của hắn, trong nội tâm cũng càng sinh ra tâm kết giao.
Ba người quan hệ với nhau tốt hơn.
- Tốt rồi, Thanh Liên sư tỷ, Quang Lộc sư huynh, ta còn nhiều việc phải làm. Về sau ta sẽ mời các ngươi tới chỗ của ta chơi.
Lâm Hi đứng lên nói.
- Ân. Ngươi có chuyện thì đi trước đi.
Thanh Liên Thánh nữ nói, thái độ hiền hoà.
- Sư đệ, về sau có thời gian cũng nên tới chỗ của ta ngồi chơi.
Quang Lộc Thánh tử cũng đứng lên, phát ra lời mời.
Bên cạnh Thanh Liên Thánh nữ nghe câu này thần sắc kinh dị. Nàng biết rõ Quang Lộc Thánh tử yêu cầu hà khắc với người kết giao với mình. Sẽ không dễ dàng mời ai tới chỗ ở cả.
Mà một khi hắn phát ra lời mời, mời người tới thăm chỗ của mình thì hắn chân chính xem người đó là người một nhà.
Quang Lộc Thánh tử đối đãi ngoại nhân tuy cao ngạo thậm chí còn cay nghiệt, nhưng đối đãi với người nhà lại khác hoàn toàn.
- Về sau có thời gian, sẽ đi.
Lâm Hi cũng không có để ý, gật gật đầu, đứng dậy rời đi.
- Tiểu sư đệ này không đơn giản.
Đợi tới khi Lâm Hi rời đi Quang Lộc Thánh tử ung dung nói, trong mắt hiện ra vẻ khâm phục.
- Ha ha, về sau tiếp xúc với hắn ngươi càng phát hiện nhiều điểm "không đơn giản" hơn nữa đấy.
Thanh Liên Thánh nữ khẽ cười nói.
Lâm Hi cũng không biết hai người đánh giá mình thế nào, một đường rời khỏi chỗ của Thanh Liên Thánh nữ đi tới đại điện của mình. Vừa đi không xa thì ý thức cường đại xuyên qua tầng tầng không gian vang lên trong đầu Lâm Hi, ù ù như sấm
- Lâm Hi, đến thời gian, chuẩn bị tốt khảo hạch lần đầu tiên đi.
- Chấp Pháp trưởng lão?
Thân hình Lâm Hi cứng đờ.
Âm thanh này vừa vang lên thì hắn nhận ra Chấp Pháp trưởng lão. Cẩn thận tính ra vài ngày qua cũng nên tới lúc chấp hành nhiệm vụ trưởng lão.
- Trưởng lão mời nói. Ta đã chuẩn bị cho tốt.
Thân hình Lâm Hi dừng lại, lơ lửng trên không trung, lộ ra thần sắc lắng nghe.
- Rất tốt. Khảo hạch đầu tiên cần ngươi xuống núi đi một chuyến tới Bắc Băng Nguyên, hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.
Chấp Pháp trưởng lão thản nhiên nói.
- Ah!
Lâm Hi chấn động, ăn cả kinh.
- Như thế nào?
Chấp Pháp trưởng lão nói, dường như đang cau mày:
- Ngươi có vấn đề gì sao? Hay là nói cải biến chủ ý và lùi bước?
Tuy gần trong gang tấc, nhưng Chấp Pháp trưởng lão dường như không biết tình hình giao dịch của Lâm Hi cùng Quang Lộc Thánh tử.
- Không có gì, trưởng lão mời nói a. Ta chỉ kinh ngạc, nhiệm vụ thứ nhất cần đi xa như vậy?
Lâm Hi thản nhiên nói chuyện của Quang Lộc Thánh tử.
Lâm Hi mới vừa vặn đạt thành mục đích với Quang Lộc Thánh tử, trợ giúp hắn đi săn Thông Minh Thú, vốn tưởng rằng phải qua thời gian ngắn mới đi được, không nghĩ tới Chấp Pháp Điện trưởng lão lại bảo hắn đi "Phía Bắc Băng Nguyên".
- Không thể ngờ là Chấp Pháp trưởng lão muốn ta đi Bắc Băng Nguyên. Vậy thì rất tốt, hai chuyện có thể cùng làm một lúc.
Trong nội tâm Lâm Hi cực kỳ ngoài ý muốn.
Hắn vốn đang suy nghĩ an bài chuyện đi băng nguyên thế nào. Xem ra không phiền toái như vậy.
- Vậy thì tốt. Ngươi nghe cẩn thận. Ở phía Bắc Băng Nguyên có Mục Mã Phong, có một loại là "Băng Sương Chi Tinh", quanh năm suốt tháng ở sâu trong lòng đất phun trào sương mù băng sương. Những sương mù trong băng sương có không ít băng sương thiết phấn, thu thập nó là hình thành Băng Sương Ma Thiết, cực kỳ hi hữu. Ta muốn ngươi làm chính là đi thu thập một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết.
Chấp Pháp trưởng lão ngồi xếp bằng trên Chấp Pháp Phong, âm thanh ù ù.
- Một ngàn vạn cân?
Lâm Hi ăn cả kinh.
- Ngươi không cần lo lắng. Băng Sương Ma Thiết mỗi một khối đều vô cùng nặng nề, một ngàn vạn cân, thể tích cũng chỉ như cái gương lớn mà thôi.
Chấp Pháp trưởng lão nói.
- Ân. Đệ tử hiểu!
Lâm Hi gật gật đầu. Thể tích không lớn thì "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" còn xếp được, hoàn toàn không có ảnh hưởng.
- Nhưng mà ngươi phải chú ý.
Trong âm thanh Chấp Pháp trưởng lão ngưng trọng:
- Băng Sương Chi Tinh đã sớm bị Yêu tộc cùng một ít người trong tà đạo chiếm cứ. Kiến thiết một tòa cung điện bao phủ Băng Sương Chi Tinh, chiếm làm của mình. Nếu ngươi dùng sức mạnh thì phong hiểm không nhỏ. Ta đã hỏi Thời Không Đại trưởng lão, bên trong có bốn Yêu tộc, bốn tên cao thủ tà đạo, tổng cộng tám tên cao thủ Đạo Căn Kỳ, được xưng "bát tiên". Lại hướng lên trên là hai con đại yêu Hư Tiên áp trận.
- Ti!
Nghe được phía trên còn có "Hư tiên ", Lâm Hi hít một hơi khí lạnh.
- Ta biết rõ ngươi có thể so với Thánh tử trong tông phái, nhưng mà dùng sức mạnh là khẳng định không được. Yêu tộc Đạo Căn Kỳ thân hình cường hoành, còn lợi hại hơn Luyện Khí sĩ cùng cấp bậc. Một Yêu tộc Đạo Căn Kỳ có thể bễ nghễ ba tên Thánh tử tiên đạo. Cho nên ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận. Một khi lâm vào vòng vây, bị tám Đạo Căn Kỳ vây công chỉ sợ dùng thực lực của ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Bắc Băng Nguyên cách Thần Tiêu Sơn vạn dặm. Mặc dù dùng năng lực của ta cũng không thể kịp thời cứu viện. Cho nên ngươi phải cân nhắc thật tốt. Nếu như sợ nguy hiểm thì rời đi đi.
Chấp Pháp trưởng lão thản nhiên nói.
Lâm Hi sâu thở sâu, hắn không nghĩ tới nhiệm vụ đầu tiên lại khó khăn như vậy. Trách không được Chấp Pháp trưởng lão nói đệ tử Chấp Pháp Điện chưa ai hoàn thành. Còn nói thực lực của hắn cũng vậy.
Đi giật đồ của Hư Tiên chính là đi tìm chết.
- Như thế nào đây? Hiện tại còn dám tự tin nữa hay không? Muốn rời khỏi vẫn còn kịp!
Chấp Pháp trưởng lão nói không có chút tình cảm này, giống như có lẽ đã khẳng định Lâm Hi sẽ rời khỏi.
- A, trưởng lão lo ngại. Ta sẽ không rời khỏi. Nếu ta nhớ không lầm thì nhiệm vụ của ta hẳn là đi thu thập Băng Sương Ma Thiết, mà không phải là giết hai hư tiên!
Lâm Hi mỉm cười nói.
- Ha ha, tiểu tử, có thể nhìn thấy điểm này đúng là thông minh.
Chấp Pháp trưởng lão rốt cục cười rộ lên.
- Nhiệm vụ này độ khó lớn như vậy, có lẽ vượt xa khảo hạch trưởng lão. Đối với một đệ tử Khí Tiên Kỳ mà nói ít khả năng hoàn thành. Trưởng lão chắc không cho đề mục này. Nhiệm vụ này có lẽ hoàn thành theo phương thức khác.
Lâm Hi lại nói.
- Ha ha, đương nhiên là có. Có chút tin tức ta phải sớm nói với ngươi. Những Băng Sương Ma Thiết tuy hiếm có, nhưng có thể dùng tiền mua đấy. Yêu tộc tuyên bố đối ngoại có thể dùng đan dược tới mua. Đương nhiên giá trị xa xỉ một chút. Nếu như đổi thành giá trị công huân của tông phái thì một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết đại khái cần một ức công huân!
"-- "
Lâm Hi.
Một ức? Đoạt tiền ah! !
Ta bán cho ngươi đấy! !
Lâm Hi mắt trợn trắng, có xúc động đánh lên Chấp Pháp Phong.
Hắn trong thẻ có một ngàn vạn công huân đã là đủ cao rồi. Đệ tử Khí Tiên Kỳ bình thường không thể so với hắn được.
Giá trị một ức công huân, cho dù hiện tại đi Thế giới địa ngục giết ác ma cũng phải giết chân mềm ra, không biết giết đến ngày tháng năm nào!
Lâm Hi dám khẳng định, Chấp Pháp trưởng lão biết thực lực mình mạnh hơn đệ tử nội môn bình thường, cho nên số lượng Băng Sương Ma Thiết đề cao rất nhiều.
Hay giết lão già kia đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.