Chương trước
Chương sau
- Sư tỷ, còn có một chuyện cần phải báo cho ngươi.
Lý Vô Cơ nói xong, đem chuyện đã trải qua nói một lần.
- Ta về sau sợ Tào thị huynh đệ không thành, còn phái thêm một Luyện Khí nhị trọng cao thủ đuổi theo giết hắn. Bất quá, đã không còn phát hiện ra tung tích của hắn!
Đến bây giờ Lý Vô Cơ còn không biết, bên người Lâm Hi còn có một con Nữ Vương Hấp Huyết.
Lâm Hi từ sau khi có được Nữ Vương Hấp Huyết, còn chưa bao giờ ở trước mặt người khác biểu hiện qua. Cho nên ngay cả Lý Vô Cơ cũng không biết, bên người Lâm Hi còn có một con Nữ Vương Hấp Huyết, có thể phi hành trên trời.
- Không kỳ quái, bên cạnh hắn có một con Nữ Vương Hấp Huyết.
Long Băng Nhan thản nhiên nói.
Nàng từ bên trong pháp phù của Đâu Suất cung đã biết hết thảy.
- Sư tỷ, thực xin lỗi. Có một chuyện, ta còn chưa thông tri cho ngươi. Tào thị huynh đệ đuổi giết hắn đã bị chết, là chết ở trong tay của Lâm Hi.
Lý Vô Cơ vẻ mặt xấu hổ.
- Chuyện này, ta đã sớm biết.
Long Băng Nhan thản nhiên nói.
Lâm Hi có thể còn sống trở về, vận mệnh của Tào thị huynh đệ liền đã xác định rõ ràng, cũng không khó đoán.
- Lâm Hi này, ta vốn là không để vào trong mắt. Ta đưa hắn giao cho ngươi, cũng dễ xử lý những chuyện khác. Không nghĩ tới, rõ ràng lại thu được trưởng lão pháp phù của Đâu Suất cung. Chuyện này nhắc nhở ta không được xem nhẹ hắn. Long Băng Nhan ta xem thường người khác, sẽ phạm sai lầm lần thứ nhất, lần thứ hai, nhưng tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm lần thứ ba đồng dạng. Lý Vô Cơ, chuyện của Lâm Hi, ngươi không cần phải để ý đến, ta muốn đích thân xử lý.
Long Băng Nhan ngẩng đầu lên, trong hai mắt bắn ra sát khí lạnh như băng.
Trong nội tâm Lý Vô Cơ cả kinh.
- Sư tỷ, ngươi muốn đích thân đối phó hắn?
Long Băng Nhan là thánh nữ của Thần Tiêu sơn, địa vị phi phàm. Lấy thân phận của nàng, muốn đối phó với một tên ký danh đệ tử, vậy thì tên ký danh đệ tử kia tự nhiên là chắc chắn phải chết.
Chỉ là thân phận thánh nữ không giống bình thường. Cùng với những thánh nữ khác cũng tồn tại cạnh tranh.
Lấy thân phận thánh nữ giết chết một tên ký danh đệ tử, là không đủ vui vẻ, cũng không đủ ngạo nghễ. Ngược lại là hạ mình rơi xuống, làm mất thân phận. Rơi vào trong mắt thánh nữ khác, chỉ sợ không phải chỉ là chuyện của thể diện nữa. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Lý Vô Cơ chính là bởi vì biết rõ điều này, cho nên mới tự nguyện thay Long Băng Nhan xử lý những chuyện tình vụn vặt kia. Hắn mặc dù biết chuyện tình của Lâm Hi bị đánh giá thấp, nhưng cũng không ngờ tới, ở trong nội tâm của Long Băng Nhan cư nhiên lại coi trọng như thế, muốn đích thân đối phó hắn.
Bất quá, Long Băng Nhan rất nhanh đã giải trừ nghi ngờ trong lòng hắn.
- Không! Muốn ta tự mình đối phó với hắn, vậy cũng quá đề cao hắn rồi!
Long Băng Nhan khoát tay áo, cười lạnh một tiếng. Ánh mắt của nàng rơi vào đoàn thanh khí nửa chìm nửa nổi ở trên pháp phù.
- Ngươi không phải là nói Tào thị huynh đệ bị hắn giết sao, đây chính là một cơ hội tốt nhất. Ta muốn tiểu tử kia chết, lại không muốn tự thân động thủ. Một tấm trưởng lão pháp phù của Đâu Suất cung cũng đủ để danh chính ngôn thuận giết chết hắn.
Trong nội tâm Lý Vô Cơ khẽ run, trong đầu tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, nhưng lại nhất thời khó có thể xác định.
- Ý của sư tỷ là...
- Hừ! Chuyện này đã liên lụy đến Đâu Suất cung, liền không còn là chuyện riêng của ta rồi, hết thảy đều phải có đám trưởng lão trong phái đến chủ trì. Lúc này đây, ta muốn mượn Lâm Hi này, hảo hảo chấn nhiếp những người bên trong tông một thoáng, để cho bọn họ nhìn xem kết cục dám đối phó với ta.
Long Băng Nhan cười lạnh, thân hình thoắt một cái liền biến mất không còn tăm tích. Trong đại điện chỉ còn vang lên thanh âm của nàng.
- Vô Cơ, ngươi đi theo ta. Chuyện này, cần dùng đến ngươi!
Vừa dứt tiếng, đã biến mất không còn tăm tích.
........
Lâm Hi cũng không biết chuyện đã xảy ra trong nội môn.
Hắn trực tiếp về tới nơi ở trên ngọn núi, rửa mặt, thay đổi một bộ y phục khác. Lúc này mới có thời gian kiểm kê thu hoạch trên người, cân nhắc nên xử lý như thế nào.
- Chủ nhân, những quả trứng rồng này to như vậy, xử lý như thế nào a?
Tạp Mễ Lạp trở về phòng lại khôi phục lại thân người,
một bộ dáng nữ chủ nhân.
- Cái vấn đề này...
Lâm Hi cau mày ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên lại vung tay lên, cười to:
- Sợ cái gì, trực tiếp bọc lấy, giống như cái túi hành lý, đeo ở trên người là được rồi!
-... Tạp Mễ Lạp
Chỉ cần nghĩ đến trên người Lâm Hi đeo ba cái túi còn lớn hơn thân thể, Tạp Mễ Lạp đã cảm thấy quái dị không nói nên lời. Quả thực là muốn không được tự nhiên bao nhiêu thì có không được tự nhiên bấy nhiêu!
Tuy ngoài miệng Lâm Hi nói những lời này, nhưng theo Tạp Mễ Lạp, vẫn là khiến cho nội tâm của Lâm Hi sinh ra suy nghĩ sâu đậm.
Trên Thần Tiêu sơn, mặc dù mỗi người đều được cấp cho một cái sân, thuộc về sở hữu tư nhân. Nhưng loại sân nhỏ này thực sự quá mức đơn giản, người nào cũng có thể đi vào.
Trứng rồng mà Lâm Hi tân tân khổ khổ, liều mạng lấy tới, nếu để người khác mượn gió bẻ măng mang đi, một hồi vất vả kia, còn ba kiện pháp khí tự bạo nữa, trực tiếp chính là dã tràng xe cát biển đông rồi. Trực tiếp vì người khác làm quần áo cưới!
- Đáng tiếc, ta lại không biết Thứ Nguyên tiên thuật. Bằng không, ngược lại là có thể tế luyện ra một kiện Thứ Nguyên tiên đại, hoặc là trực tiếp khai phá ra một cái Thứ Nguyên tiểu không gian, gửi đồ đạc của mình vào trong đó, cũng không cần phiền phức như vậy.
Trong nội tâm Lâm Hi không khỏi tiếc nuối thầm nghĩ.
Thứ nguyên Tiểu Tiên Thuật ở trong "Đại thế giới Tiên đạo" từng có giới thiệu, là một loại tiểu tiên thuật phụ trợ tế luyện được Thứ Nguyên tiên đại, thoạt nhìn như một cái túi nhỏ, nhưng lại có được không gian khổng lồ, có thể để vào rất nhiều thứ, kể cả trứng rồng trong tay Lâm Hi.
Bất quá, lấy thực lực trước mắt của Lâm Hi, là hoàn toàn không thể trông cậy vào.
Tuy ngoài miệng vẻ mặt vui cười nói với Tạp Mễ Lạp, muốn đem ba quả trứng rồng bọc lại đeo lên trên người.
Bất quá, trong nội tâm Lâm Hi lại là có thêm một cách nghĩ khác.
- Xét đến cùng, ta đây chỉ là ký danh đệ tử, thân phận địa vị vẫn quá thấp. Nếu như ta là đệ tử hạch tâm, hoặc là thánh tử của Thần Tiêu Tông, thậm chí là chân truyền đại đệ tử, trong nhà có hai quả trứng rồng, dù là để ở trước cửa ra vào thì ai dám tới lấy?
Trong nội tâm Lâm Hi phập phồng, hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
- Ta bây giờ đấu với Long Băng Nhan, phân lượng vẫn là quá thấp rồi. Một tên ký danh đệ tử, thậm chí ngay cả đệ tử chính thức cũng không bằng, hoàn toàn không chiếm được coi trọng. Ta nhất định phải nghĩ biện pháp, mau chóng trở thành đệ tử chính thức, như vậy dù là Long Băng Nhan muốn đối phó ta, cũng phải băn khoăn rất nhiều, không có cách nào làm ẩu.
Lâm Hi nhưng không quên, mình giết Tào thị huynh đệ, tuy là sảng khoái nhất thời, còn có pháp khí và công pháp của bọn hắn. Nhưng mà Tào thị huynh đệ vừa chết, Long Băng Nhan bên kia khẳng định biết rõ.
- Quân tử không nhịn được việc nhỏ, ta phải phòng ngừa chu đáo, phòng ngừa Long Băng Nhan dựa vào chuyện đó để đối phó ta.
Lâm Hi thầm nói.
Trong lòng hơi động, Lâm Hi xuất ra "Toan Nghê công" ở trong ngực ra nhìn lại một lần, quyển sách này hắn vốn đã nhìn qua một lần rồi, hơn nữa công quyết cũng không phải là rất nhiều, Lâm Hi rất nhanh đã nhớ kỹ.
Ca!
Hai khỏa đá đánh lửa lóe ra hỏa hoa, thoáng chốc đã đem "Toan Nghê công" đốt cháy.
- Chủ nhân, ngươi đây là đang làm gì?
- Ha ha, không có gì. Kiếm lửa để đốt mà thôi.
Lâm Hi cười ha ha một tiếng, cũng không đứng đắn. Đây chỉ là tính cách đề phòng việc chưa xảy ra của hắn, ngược lại cũng không thể coi là nghiêm trọng bao nhiêu.
Thi thể của Tào thị huynh đệ đã bị hắn xử lý. "Toan Nghê công" cũng bị hắn đốt rồi. Còn ba cái pháp kiếm, Ngược lại Lâm Hi cũng không thèm để ý.
Trên người hắn còn có pháp kiếm của Xích Luyện tông đoạt từ lúc tước, nếu như thanh kiếm này có thể sử dụng ở Thế giới tiên đạo, vậy thì ba thanh pháp kiếm này cũng đều đồng dạng là mình có thể sử dụng. Pháp kiếm của Thế giới tiên đạo cũng không có khác biệt quá lớn. Kiểu dáng đều không khác mấy, không hề giống như pháp khí có ấn tượng cá nhân rất sâu.
Long Băng Nhan nếu như muốn dùng cái này để đối phó hắn, đó là rất không có khả năng đấy.
- Đi thôi! Nhiệm vụ hoàn thành, phải đi nộp lên Hắc Long chi môn cùng nhận lấy ban thưởng!
Lâm Hi cười ha ha một tiếng, đem tất cả ý nghĩ vứt bỏ ra sau đầu, đứng lên.
Hắn nhưng chưa quên, mục đích tiếp nhận nhiệm vụ Hắc Long chi môn là vì Bách Mạch đan. Chỉ có chiếm được Bách Mạch đan, hắn mới có thể đả thông tất cả kinh mạch, thuận lợi bước vào Luyện Khí nhất trọng.
Chỉ có chân chính bước vào Luyện Khí cảnh, Lâm Hi mới có thể tiếp tục tu luyện, không ngừng làm bản thân mạnh lên.
- Tạp Mễ Lạp, cái này cho ngươi!
Lâm Hi đi tới cửa, đột nhiên dừng lại. Tay ném một cái, liền ném một thứ đồ vật qua.
- Trứng rồng!
Tạp Mễ Lạp chấn động, trứng rồng cũng là dễ vỡ đấy. Nhìn Lâm Hi ném như vậy, không phải là không thể vỡ. Thân hình nàng thoắt một cái, tranh thủ thời gian ôm lấy.
- Tạp Mễ Lạp, quả trứng rồng này chính là cho ngươi. Lần này đi Hắc Long không gian, ngươi cũng xuất lực không ít, không có ngươi, một mình ta không thể thành công được. Quả trứng rồng này chính là khen thưởng cho ngươi. Ăn quả trứng rồng này, chắc hẳn thực lực của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều.
Lâm Hi cười nói.
- Cho ta?
Tạp Mễ Lạp mở to hai mắt, sợ ngây người.
- Không phải cho ngươi, chẳng lẽ là cho người khác hay sao? Bất quá, những quả trứng rồng còn dư lại đều phải thuộc về ta.
Lâm Hi cười cười, quơ quơ hai quả trứng rồng trong tay.
Lần này nếu như không phải Tạp Mễ Lạp có năng lực có thể thu nhỏ hình thể, biến thành tiểu biên bức, Lâm Hi căn bản là khó có khả năng tới gần Chu Khác Lễ, cũng không thể chạy trốn được thanh sắc Giao Long của Chu Khác Lễ truy kích.
Lại nói tiếp, công lao của Tạp Mễ Lạp là lớn nhất.
Lâm Hi cũng không phải là một người cay nghiệt thiếu tình cảm. Cho nên ba quả trứng rồng, phân cho Tạp Mễ Lạp một quả. Ở một mặt khác, thực lực của Tạp Mễ Lạp càng mạnh, trợ giúp cho Lâm Hi cũng sẽ càng lớn.
- Chuyện này...
Tạp Mễ Lạp ngây dại.
Nữ nô, danh như ý nghĩa, ý nghĩa chính là nô bộc, nô lệ. Từ khi Tạp Mễ Lạp phát hạ Thủy tổ thệ ngôn, bắt đầu từ thời khắc đó, Lâm Hi liền có toàn quyền chi phối đối với nàng.
Lâm Hi chính là không có nàng gì cả, cũng là thiên kinh địa nghĩa. Trong lịch sử Hấp Huyết nữ yêu, phát hạ thệ ngôn, thần phục nhân loại, nàng cũng không phải là người thứ nhất.
Ở những cường giả nhân loại khác, thân phận của Hấp Huyết nữ yêu liền là đầy tớ, nô bộc, đồ chơi. Hấp Huyết nữ yêu vô luận vì chủ nhân làm cái gì, đều là thiên kinh địa nghĩa, không cần bồi thường. Trên thực tế, đây cũng là nội dung ước thúc trong thủy tổ thệ ngôn.
Tạp Mễ Lạp căn bản cũng không có nghĩ tới, Lâm Hi sẽ đem một quả trứng Hắc Long giao cho mình.
Phải biết, đây chính là trứng Hắc long a, bất kể là đối với Luyện Khí sĩ, hay là Nữ Vương Hấp Huyết, đều là vật cực kỳ quan trọng, có thể đề thăng năng lực cực lớn! Mà trọng yếu hơn là, trứng rồng còn có thể gia tăng tuổi thọ!
Ở Thế giới tiên đạo, tất cả đồ vật có thể gia tăng tuổi thọ, giá trị của nó đều là bất khả tư nghị!
Mà bây giờ, Lâm Hi lại cho mình một quả!
Tuy Lâm Hi nói đùa là muốn độc chiếm những quả trứng rồng còn lại cùng với Long đan. Nhưng trong lòng Tạp Mễ Lạp lại rất minh bạch, đây là ân huệ lớn cỡ nào của Lâm Hi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.