Lâm Hi không một chút biểu tình, chỉ là lẳng lặng nhìn hắn.
Mồ hôi lạnh của Hàn Thế Trung lại chảy xuống, cắn răng một cái:
- Hàn Thế Trung thề thuần phục chưởng môn, hơn nữa có thể viết xuống huyết thư làm bằng chứng, về sau nếu có phản bội tất thân bại danh liệt. Hơn nữa nếu như chưởng môn không yên tâm, Hàn Thế Trung có thể tự trục xuất ra ngoại môn mười năm, thay chưởng môn kinh doanh nghiệp vụ thế tục, chiêu mộ đệ tử để lấy công chuộc tội.
Giới tông phái mạnh được yếu thua, một tờ đầu danh trạng ở thế tục có khả năng hữu dụng, nhưng ở giới tông phái còn lâu mới có tác dụng lớn như vậy. Bất quá một khi viết xuống huyết thư, theo đó hạ xuống chưởng ấn làm bằng chứng hiệu trung.
Ngày sau Hàn Thế Trung nếu muốn phản loạn tất nhiên như lời nói, thân bại danh liệt. Trong giới tông phái, không có môn hộ, tông phái nào sẽ tuyển nhận người hay thay đổi thất thường như vậy.
Hơn nữa Hàn Thế Trung cũng là người thông minh, minh bạch tài năng của hắn ở đây là kinh doanh nghiệp vụ thế tục cùng với phương diện quản lý sự vụ tông phái, là chỗ duy nhất có thể khiến cho Lâm Hi để mắt đến. Cho nên hắn tự đề cử mình đi lưu đày, thay môn phái quản lý nghiệp vụ để lấy công chuộc tội.
Trong nội tâm Lâm Hi nhẹ gật đầu, Ngũ Lôi Phái muốn hưng thịnh lên, Hàn Thế Trung là không thể giết được đấy. Cho gọi hắn tới chủ yếu vẫn là gõ lập uy, trừ đi thất khiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434264/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.