*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ra khỏi cao ốc, quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe màu bạc đậu ở bên đường, cô vừa nhìn qua đã biết là xe của anh.
Cô nhẹ nhàng bước đến, hướng về phía chiếc xe kia.
“Tuấn Sinh.” Sau khi lên xe, cô phấn khởi gọi tên người yêu, bờ vai rộng, tướng mạo anh tuấn, chỉ cần nhìn thấy anh, cả người cô liền mê muội.
“Bảo bối.”
Lưu Tuấn Sinh nở nụ cười mê người với cô, bàn tay luồn vào trong mái tóc của cô, giữ lấy chiếc gáy, để gương mặt của cô gần vào anh, đôi môi nóng bỏng cũng hướng về phía cô nghênh đón, tha thiết cuốn lấy.
Một nụ hôn như muốn hoà tan cô.
Trong suốt mấy ngày mong nhớ và bi thương, bởi vì một nụ hôn ấm áp nhiệt tình này mà được xoa dịu phần nào.
“Em rất nhớ anh.”
“Anh cũng vậy.”
“Có thật không? Anh nhớ em?”
“Tất nhiên là thật, cô ngốc.”
Cô rất vui khi anh cũng mong nhớ như cô, không phải là chỉ có mình cô tương tư, anh cũng như vậy, trái tim của anh và cô đã ở bên cạnh nhau.
Nụ hôn của bọn họ khó mà tách rời, không hề quan tâm đến những người ở ngoài cửa kính ô tô có thể nhìn thấy hay không, hoàn toàn đắm chìm trong cảm xúc yêu đương, mãi cho đến khi trong khoé mắt hiện ra một khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, nét mặtkhông chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tinh-yeu-bao-on/3266458/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.