Mắt nhìn chúng địch mang theo Tu Lạnh hầm hực rời đi xa, Ma Phong Y có chút tiếc nuối thở dài vì quên mất việc gϊếŧ người tru tâm!
Nàng đảm bảo nếu lúc đó bản thân nói thêm vài câu ác độc, đạo tâm của Tu Lạnh khẳng định sẽ vỡ nát, trở thành phế nhân vĩnh viễn!
Mà thôi, lần này xem như kết thúc trong êm đẹp rồi. Vừa hoàn thành mục đích, vừa có thêm một mớ tài sản, không tệ, không tệ a.
Sau khi trở về, nhất định phải điều tra một phen xem rốt cuộc là ai rò rỉ thông tin ta ra ngoài xung kích cực cảnh, hơn nữa còn biết chính xác vị trí như vậy?
Đám cao tầng đó, chẳng lẽ có phản đồ?
Ma Phong Y ánh mắt lấp lóe, khi đám người đi rất xa đến mức thoát khỏi cảm ứng của nàng thì cũng là lúc mà nàng khí lực tiêu tán, miệng lại thổ huyết phun ra một ngụm máu tươi, thân thể yếu đuối từ trên trời rơi tự do mà xuống.
Cả đám nhất thời hoảng hốt muốn nhảy dựng lên, một chút sức lực vừa mới được dùng thuốc hồi phục bất giác vận chuyển muốn nhảy lên đón lấy Ma Phong Y.
Phật phật!
Bất quá hai tiếng vỗ cánh vang lên, Ma Điểu mặc dù suy yếu nhưng vẫn lao lên thiên khung, đỡ lấy cơ thể của Ma Phong Y đặt ở trên lưng. Giọng nói cực kỳ lo lắng và gấp gáp:
- Chủ nhân, người đây là sao? Không phải vừa nãy vẫn còn khỏe khoắn sao? Tại sao bây giờ lại yếu đến mức này!? - Đúng vậy á.. khặc, Tiểu Thư, chuyện này rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-song-tuyet/4244091/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.