Nữa năm qua đi.
Dưới sự miệt mài ma luyện của mấy loại Pháp Lực, kinh mạch của hắn cũng đạt đến cường độ cực cảnh.
Muốn siêu việt nó, vẫn là phải nhờ vào ngoại lực đáng sợ tác động, tôi luyện siêu phá cực cảnh.
Hiện tại cơ thể hắn trưởng thành không ít, đã sáu tuổi và mang hình hài của một đứa trẻ chín tuổi, có chút cao ráo.
Hắn cũng không khoác một bộ da thú như thường lệ nữa, mà thay vào đó chính là một bộ thanh sam y phục.
Mái tóc màu đen rủ xuống thả lỏng không gió tự bay, có chút phiêu du.
Trên gương mặt nở một nự cười lạnh nhạt, dung mạo càng ngày càng ưa nhìn, khiến người ta gặp một lần liền vô pháp quên đi, cực kỳ ấn tượng.
Càng ngày càng trở nên tuấn lãng vô song.
Trường Tranh chậm rãi mở mắt ra, đôi mặt như thu thủy hờ hững hiện ra, mi tâm một dạng kì quái luân chuyển xoay tròn khó mà phát giác ra được.
Bên trong đó như là một cái hố sâu không đáy, như có thể hút hồn người ta tiến vào mà vĩnh viễn không cách nào thoát ra.
Cực kỳ thâm túy cùng sâu lắng, cũng ẩn chứa vô biên thương kình đáng sợ gào thét như muốn phá chướng mà ra, cường thế ma diệt trấn áp tất cả!
Nhưng sau một lần nhất mắt, tất cả, đã biến mất, trở lại dáng về cà lơ phất phơ, cực kỳ vô hại nhưng lại hữu hại không tưởng.
Hắn đứng lên, nhún vai vài cái liền có ý định phi lên mặt đất, nhưng đột nhiên, hắn đã dừng lại!
Vội vàng quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-song-tuyet/4244057/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.