Trường Tranh nhíu mày, có một chuyện khiến hắn cực kỳ không hiểu nổi.
Tại sao? Tại sao vô số yêu thú lại đổ sô nhau chạy về một phương tạo thành thú triều khổng lồ? Bọn chúng bỏ lại cả Song Tuyệt Sơn Mạch mà không hề lưu luyến rời đi?
Yêu thú chỉ bận tâm chạy đi mà không để ý đến nhân loại tu sĩ tiến vào Song Tuyệt Sơn Mạch.
Có lẽ đây là nguyên nhân khiến cho đám tu sĩ kia tự tin mà tiến vào Song Tuyệt Sơn Mạch đi.
Trường Tranh nghĩ nghĩ, dựa theo kinh nghiệm của hắn, đảm bảo chuyện này sẽ không đơn giản như thế.
Nhất định là có thiên tài địa bảo xuất thế, hoặc là có không gian do cường giả đại năng để lại mở ra.
Cũng có thể sẽ có nhiều nguyên do khác.
Trường Tranh lại tiếp tục nhíu mày trầm tư, hắn không biết bản thân có lên ùa theo mà đi thăm dò tính hư thực hay không?
Nhưng suy đi nghĩ lại, trước tình cảnh hiện giờ, tăng cao thực lực để tìm ra một nữa công pháp kia mới là vương đạo.
Cũng tốt, đám yêu thú rời đi khiến cho Song Tuyệt Sơn Mạch cực kỳ yên tĩnh, cũng thích hợp để bế quan tu luyện!
Hắn tăng tốc đi lại trong Song Tuyệt Sơn Mạch, vẫn ẩn giấu khí tức đến cực hạn, muốn tìm một nơi để tu luyện, nơi mà linh khí dư thừa và an toàn, tĩnh lặng.
Hắn cũng vạn vạn không nghĩ tới, bản thân vừa mới tiến vào hang động kia không lâu mà bên ngoài lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Nhưng nghĩ lại thì với thủ đoạn của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-song-tuyet/4244051/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.