Đột nhiên phía sau vang lên tiếng quát to
“Tân hồn, tội tiên, các ngươi trốn chỗ nào”
Không xong, nhóm ngục tốt âm ty đã đuổi tới nơi
Ngôn Sơ Thất vội vàng kéo Bạch Tử Phi “ ngươi còn chạy được không?”
Sơ bảy vội vàng kéo Bạch Tử Phi, “Ngươi còn được không?”
Bạch Tử Phi vội vàng gật gật đầu, “Đi mau!”
Ngôn Sơ Thất dìu Bạch Tử Phi, hai người lảo đảo chạy về phía trước, âm phong quỷ ty đuổi theo không xa, cước bộ của truy binh cũng ngày càng gần.Hai người dù đang chạy trối chết nhưng tâm vẫn thấy rất ấm áp, trongcuộc đời có những người không thể bỏ qua, dù là lên trời xuống đất, sinh tử luân hồi, chỉ cần được nắm tay hắn thì liền tin thế gian rộng lớncũng có chỗ cho bọn họ dung thân.
Hai người một đường bôn ba vẫn nắm chặt tay nhau, quyết không xa rời.
Không biết chạy bao lâu, tiếng đuổi theo phía sau ngày càng gần, cảm giác sắp rơi vào tay đám ngục tốt thì đột nhiên từ vách núi đen phía sau vươn ra một cánh tay, nắm lấy cổ áo Bạch Tử Phi lôi kéo
“Ca ca, bên này!”
Bạch Tử Phi giật mình, đi theo thanh âm vừa rồi là một khuôn mặt nhỏ nhắnmập mạp lộ ra sau núi đá, hắn thản nhiên cười để lộ hai cái răng nanh bé xíu.
Bạch Tử Phi kinh hãi “ Bạch Hân”
“Đúng vậy, chính là ta!” Bạch Hân cười tủm tỉm, hai mắt cong lên, bàn tay bénhỏ mập mạp còn đắc ý vung lên “ mau đi theo ta, bọn họ sẽ không bắtđược các ngươi”
Ngôn Sơ Thất sợ run, nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-nguoi-dang-lam-gi/1454936/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.