Trời sáng. Hơi sương mỏng manhg phiêu đãng trong nắng mai.
Đỗ quyên líu lo ngoài song của sổ.
Thế giới an bình, tĩnh lặng mà lại chân thật như thế.
Chính là nhân gian.
Một sốm mai bình thường, rất bình thường.
Thần tiên, yêu ma quỷ quái đều là một giấc mộng xa xôi, hoang đường.
Hàng mi dài như cánh bướm rốt cuộc cũng chớp động, đôi mắt trong suốt như nước rốt cuộc cũng đã mở ra.
Vân Tịnh Thư ngồi bên người Ngôn Sơ Thất, chăm chú nhìn khuôn mặt tái nhợtvì suy yếu của nàng, nhịn không được nhíu mi “ Sơ Thất, ngươi tỉnh”
Sơ Thất chớp mắt, yên lặng nhìn chung quanh.
Chính là phòng của nàng.
Sa trướng màu hồng, màn che màu trắng, xiêm y màu nguyệt nha, lò hươngtrên giá sách, còn có Chu Sa công tử vang danh khắp thiên hạ.
Hắn mày kiếm mắt sáng, anh tuấn phi phàm.
Thế giới này rõ ràng như thế, giống như mọi thứ đã là định mệnh.
Vân Tịnh Thư thấy nàng vẫn lặng yên, lo lắng hỏi “ Sơ Thất, ngươi có khỏe không? có cảm thấy không chỗ nào không ổn không?”
Ngôn Sơ Thất chớp mắt
“Vân công tử.” thanh âm của nàng khàn khàn “ chúng ta…thành thân đi”
Vân Tịnh Thư hơi nhíu mi, khỏa chu sa giữa mi tâm lại lay động.
Ngôn gia mừng rỡ.
Tuy rằng hôn lễ của Ngôn Sơ Tam không thành, nhưng tin tức Chu Sa công tửdanh chấn thiên hạ Vân Tịnh Thư thành thân cùng nữ hiệp Ngôn Sơ Thấtcũng đã kinh động khắp võ lâm, giang hồ xôn xao, không ít người đaulòng…
Ngôn lão gia rốt cuộc cũng đạt được tâm nguyện, Ngôn gia rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-nguoi-dang-lam-gi/1454934/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.