“Tiểu tiên lớn mật”
Giọng nói như chuông đồng làm đinh tai nhức óc, mây tía tường vân rợp trời.Tiên nhân một thân võ trang, vừa xuất hiện đã hung tợn ngăn hắn lại, đẩy hắn ngã xuống đất, suýt chút nữa là dẹp lép như con tép.
“Tiểu tiên lớn mật, Huyền Thiên Đại Thần và đại đệ tử phải mất ba năm tâmhuyết mới luyện thành Hỗn Thế đan, vốn để dành tặng cho Thiên Đế, chúngtiên đều đã dâng tặng lễ vật chỉ riêng cho tiên đan của Huyền Thiên ĐạiThần là không thấy đâu, thì ra là do tiểu tiên ngươi trộm xuống hạ giới, còn tặng cho phàm nhân. Bạch Tử Phi, ngươi biết mình bị tội gì không?”
Bạch Tử Phi nhíu mày, cảm thấy lần này chết chắc rồi.
Hắn ở lại thế gian đã lâu lại không hạ quyết tâm lấy lại Hỗn Thế đan, nửanăm nay thì lại xảy ra quá nhiều chuyện, hơn nữa hắn cũng không muốnNgôn Sơ Thất phải chịu khổ, sợ lấy lại tiên đan thì ảnh hưởng tính mạngcủa nàng, cho nên cứ lần lữa mãi tới hôm nay. Thậm chí đêm hôm đó nàngchạy tới thư phòng hắn, hai người hôn nhau tới quên cả trời đất, làm cho hắn quên luôn thân phận của mình nói gì tới chuyện lấy lại tiên đan.
Cũng có thể nói là hắn cố ý quên. Thế giới thần tiên gì chứ, cả ngày đềutịch mịch, còn không bằng cuộc sống nhân gian có hỉ nộ ái ố, ân oán tình sầu lại làm người ta lưu luyến.
“Thượng thần, xin nghe ta giải thích!” Bạch Tử Phi giãy dụa “ tiểu tiên đúng là đã làm sai, không cẩn thận nên làm rơi Hỗn Thế đan chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-nguoi-dang-lam-gi/1454926/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.