“Tỉnh, tỉnh, tiểu thư tỉnh!”
Ngôn Tiểu Thanh, Ngôn Tiểu Lục, Ngôn Tiểu Lam châu đầu vào một chỗ, ba người sáu con mắt nhìn chằm chằm vào Ngôn Sơ Thất
“Uy, các ngươi mau tránh ra, muốn đè chết muội muội ta sao” Ngôn Sơ Tam lập tức đưa tay kéo ba nha đầu ra ngoài.
Nhưng mà ba cái đầu này vừa xích ra thì đã có mấy cái đầu khác nhào vô
“Sơ Thất, Sơ Thất” “Muội muội” “nữ nhi bảo bối”
Cả đám người sốt ruột gọi um lên, làm cho Ngôn Sơ Thất vừa tỉnh lại đã thấy hoa mắt nhức đầu.
Ngôn Sơ Thất cố gắng mở mắt, muốn nhìn rõ nhưng mà trong phòng rất nhiềungười, ngoài trừ các ca ca còn có phụ thân, nha hoàn, hộ viện, cả cáctiêu sư trung thành của Ngôn gia nữa. Vừa nghe tin nàng tỉnh lại, mọingười liền lập tức tới đây.
Ở sát bên giường nàng cất tiếng hô “ tiểu thư tỉnh rồi”
“Oa —— tiểu thư tỉnh!”
“Tiểu thư mở mắt mở mắt rồi”
“Tiểu thư mở mắt”
“Tiểu thư nhìn chúng ta!”
“Da —— tiểu thư nhìn chúng ta!”
Ai nấy đều phấn khởi hồ hởi
Nhiều người ở sau không nhìn thấy rõ liền lấn tới, muốn lại gần chỗ Ngôn Sơ Thất hơn, làm cho Ngôn Sơ Tam phải la lên
“Đừng chen lấn nữa, ta sắp bị các ngươi đè chết rồi”
Ngôn Sơ Nhị cũng không khá hơn “ uy, giày của ta sút rồi”
Ngôn Sơ Tứ “ ai muốn nhìn tiểu thư thì mau bỏ tiền, mười hai lạng bạc một lần”
Cho dù là thế cũng không ngăn cản được tình cảm mọi người dành cho Ngôn SơThất, đám người vẫn tiếp tục xô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-nguoi-dang-lam-gi/1454913/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.