Sáng sớm Tô Tiểu Điềm nằm trong ổ chăn khẽ cự mình, Tô Dạ nằm trên ghế quý phi đọc sách. Tiểu Điềm mở mắt ra nhìn thấy một cảnh tượng: một siêu cấp mỹ nam tử nằm dài trên ghế quý phi mang một bộ dáng lười biếng đọc sách, cổ áo mở ra lộ vòm ngực rắn chắc. Nàng trợn mắt nhìn, Tô Dạ thấy nàng tỉnh liền nhìn lên đúng lúc gặp phải cái nhìn trợn trừng của nàng. Hắn khẽ cười.
“ Oa nhi, còn nhỏ mà lại biết háo sắc rồi hửm?”
Nhận ra mình thất thố, nàng thu lại ánh mắt mặt đỏ đến tận mang tai. Nàng phản bác.
“ Trên đời này không có ai là không yêu thích cái đẹp đâu, còn nữa đại thúc là ai sáng sớm lại xuất hiện ở phòng khuê nữ đây?”
“ ta là Tô Dạ, oa nhi ngươi không biết vì sao ta lại xuất hiện ở đây?”
Tiểu Điềm lộ ra bộ dáng ngốc manh lắc lắc cái đầu nhỏ.
Thấy nàng cũng là một bộ dạng không biết, hắn cũng liền không truy xét nữa.
“ Oa nhi, ngươi tên gì?”
“Ta nhũ danh là Tô Tiểu Điềm”
“Ngươi là người Tô gia?”
“Ân đúng vậy”
“Đây là đâu?”
“Đây là Tô gia của Yên La quốc ở Đông vực”
Nghe đến đây thần sắc của Tô Dạ khẽ đổi. Hắn nhìn chằm chằm vào Tiểu Điềm.
“ Oa nhi bây giờ là ngày tháng năm nào?”
“ ngày 7 tháng 3 năm 1672 thời vua Chiêu Đức”
Hắn ngẩn người, Đông vực... Yên La quốc.... 1672.... vua Chiêu Đức. Sắp xếp lại thông tin hắn thế nhưng lại sống lại sau 600 năm sau!
Chưa đợi hắn tiếp thu xong mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-ha-pham-di-gioi/126506/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.