Sau một lúc tham quan con đường chính dẫn đến thứ kiến trúc gần giống với đài chiêm tinh ziggurat, Enkidu đã dẫn Phi Linh đến chân đài. Nơi đó là kiến trúc tầng bậc, càng lên cao bậc sẽ càng nhỏ, có khoảng 4 tầng, chiều cao tổng là vào 20-21m. Nhưng tòa lâu đài này lại cao đến tận 30-40m
Quả là một kiến trúc đồ sộ. Hơn thế nữa, không hề giống với kim tự tháp, tòa lâu đài này có một chiếc thang dẫn thẳng đến chính điện ở trên đỉnh của đài chiêm tinh đầy uy phong như núi này.
Ánh nắng chói chang hừng hực cơn nóng tỏa ra trên mặt đất, người dân ở nơi này đã quen thuộc với khí hậu, nên họ dường như không có gì lạ.
Tuy không rộng nhưng hoàng cung những thời phòng kiến ngày xưa, nhưng nếu xét về chiều cao thì, có thể nói là nơi dây là nhất rồi, Phi Linh đứng như trời trồng và ngước nhìn vẻ uy nga của nó với mặt chữ O và miệng chữ A. Cậu không quá ngạc nhiên vì nó to lớn, nhưng hãy xét về thời đại này đi, nơi đây là thời đại thần linh, điều đó coi như một sự giàu mạnh rồi.
Trong thấy người dân nơi đây sống rất sung túc, yên bình và hạnh phúc, Phi Linh nghĩ thầm trong bụng rằng vị vua nơi này ắt hẳn là một vị hiền vương rồi.
“Đi thôi, đến gặp bạn của tôi nào.”
Enkidu lên tiếng kéo Phi Linh từ trong suy nghĩ quay về. Phi Linh giật mình và lúng túng gật đầu, Enkidu dường như có thể biết Phi Linh đang nghĩ điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2950434/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.