~ 13 năm trước ~
Ánh nắng chói chang hoàng hôn của ngày hè khiến cho công viên vang vọng những tiếng vui đùa của trẻ thơ dần trở nên yên ắng hơn, chúng đã thấm mệt sau những trò nghịch ngợm và cùng gia đình mình quay về mái nhà thân yêu. Công viên phát ra sự tĩnh lặng đến kì lạ.
Tuy nhiên, một cô bé với mái tóc đen dài cột đuôi ngựa vẫn ngồi trên chiếc ghế dài ngắm nhìn ánh mặt trời chói lóa dần lặn xuống bên trong công viên.
Vẻ mặt cô bé trông thật buồn chán, như thể cô không tìm được điều gì thú vị cho bản thân cả. Cứ nhìn vào đôi mắt vô hồn và bầu không khí nặng nề xung quanh cô, cũng đủ biết được bản thân cô bị mọi người xung quanh thường xuyên xa lánh.
Thật kì lạ. Dù chỉ là một đứa trẻ vừa được năm tuổi, nhưng cô bé không hề có những biểu lộ ngây thơ như những đứa bạn cùng tuổi.
Có phải một chấn động tâm lý nào đó đã khiến cô bé trở nên như vậy?
Eri Kousaki – người được nhắc đến ở đây, đang trải nghiệm hương vị cuộc sống vô cùng nhạt nhẽo này, không một chút thơ dại, không một chút năng động. Thế giới nội tâm của cô đang bị che lấp bởi một lớp sương mù, đến chính cô cũng không thể hiểu được bản thân mong mỏi điều gì.
Grh nya----
Và rồi, một chú mèo hoang nhảy phất lên chiếc mà Eri đang ngồi. Bộ lông đen của nó bù xù, một vết thương ở chân trái khiến cho những bước đi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2950429/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.