Chương trước
Chương sau
Quay lại với hiện tại. Phi Linh lúc này đang phi thân thẳng về phía thành Edis, nơi mà lúc này đây, đang diễn ra một vụ bộc phát của Thần Tính. Trung tâm của vụ nổ ấy là Luo Hao và nhân vật thần bí tự xưng là Enkidu.

Phi Linh liên tục di chuyển vài bước phi thân lại sử dụng [Dịch Chuyển] ngay sau đó để dịch chuyển đến vị trí xa nhất trong tầm mắt của mình.

Chỉ trong thoáng chốc, tòa thành Edis đã trong tầm mắt của Phi Linh.

“Chết tiệt. Con nhóc kia làm cái thứ thế không biết!?”

Lực lượng Thần Tính bạo phát một lúc một nhiều, khi chúng đến vị trí của Phi Linh, chúng cũng không quá mãnh liệt.

Nếu so với lượng Thần Tính mà cậu cảm nhận ở cuộc chiến trước, lần này có vẻ yếu hơn nhiều, nó không làm Phi Linh yếu thế, nhưng suy cho cùng, cơ thể của cậu không phải Thần Thể. Dù muốn hay không, rất có thể cậu không đủ sức đánh lại nhân vật mà Luo Hao chạm mặt.

“Tch… đành vậy. Cứu con nhóc đó trước đã… ”

Sau khi chậc lưỡi, Phi Linh vừa nhíu mày vừa lẫm bẩm như thể chuyện cậu không muốn làm nhưng vì cắn rứt lương tâm. Phi Linh gấp rút vọt thẳng về phía thành Edis.

---------

Uỳnh!

Ngay từ trong con hẻm nhỏ, một vụ nổ hất tung đất cát ra khỏi con hẻm. Vụ nổ gây ra tiếng động khá lớn khiến cho người dân gần đó trở nên hoảng loạn. Tình hình trật tự bỗng chốc trở nên bất ổn hẳn.

Một bóng người bay ra từ trong đám bụi ấy, đuổi theo bóng người đó là một cánh tay khổng lồ. Một cánh tay làm bằng đồng có bộ phận tương tự của con người từ đầu bàn tay đến khuỷu tay mọc lên từ mặt đất. Nó đánh thẳng về phía bóng người đang nhảy lui về phía sau.

“Hừm… sức mạnh của cô chỉ có vậy thôi sao? Khí thế như thế này đánh được một tên Á Thần cũng không phải lạ. Đáng tiếc ta lại không biết được sức mạnh kia là do ai ban cho ngươi.”

Enkidu nhẹ nhàng đặt chân lên trên bức tường của một căn nhà gần đó như điểm tiếp đất. Enkidu nhẹ ngẩng đầu lên và nhìn thấy nắm đấm đang hướng thẳng về phía mình. Cậu ta nhảy khỏi bức tường.

Ầm!

Nắm đấm khổng lồ bằng đồng kia trực tiếp đánh thẳng vào bức tường và phá nát nó thành từng mảnh. May mắn thay, căn nhà ấy không có người bên trong, nên thiệt mạng là không có.

“Này! Đứng lại đó! Không phải ngươi là người khiêu khích sao!?”

Luo Hao phóng ra khỏi làn khói cùng với thanh trường kiếm trên tay mình, cô đáp xuống trên mu bàn tay của cánh tay bằng đồng đó.

Có vẻ như cánh tay đồngấy được tạo ra từ một phần Quyền Năng của cô, nó mang tên Hổ Quyền.

“… ”

Trong lúc lướt đi trong không khí, Enkidu liếc mắt nhìn lại Luo Hao đang lên giọng khiêu khích, cậu ta lại không hề đáp lại. Sau đó, Enkidu tiếp tục bám lên những bước tường và…

“Con nhóc như thế này bỗng nhiên xuất hiện không phải quá khác thường sao? Liệu có thêm tên khác ở gần không nhỉ?”

Enkidu lẫm bẩm. Luo Hao đập không mà bay lên, đuổi theo ngay phía sau Enkidu.

Trong khi quan sát người dân ở phía dưới, Enkidu chợt cảm thấy bất thường. Dù khó nhận ra được sự thay đổi, nhưng vô hình chung, cậu vẫn nhìn thấy tòa thành này có vẻ như đang tràn đầy sinh khí và sự sung túc.

Thực tế, tại thời đại này, một quốc gia hay một thành trì chỉ có kích thước như một ngôi làng lớn hoặc một thủ đô như hiện nay.

“Do con nhóc đó làm?”

Enkidu quy nguyên nhân về phía người phía sau đang đuổi theo mình.

[Terrible Metropolis], một Quyền Năng cô có được từ một vị Thần nông nghiệp, nó cho phép những nơi cô trú chân nhận được sự trù phú về nông nghiệp và kinh tế.

Luo Hao đuổi theo phía sau Enkidu đang gia tăng tốc độ lên. Mặc dù cô chưa dùng hết sức, cô vẫn kiên kỵ phải dùng nó ở đây, bởi vì người dân vẫn còn đang ở dưới kia mảy may không hay biết gì, nên cô chỉ định đuổi theo và chờ cơ hội ra tay.

“…?!”

Đột nhiên một loại cảm giác khá quen thuộc bất ngờ chạy dọc cơ thể cậu. Enkidu nhếch mép lên một chút, nhưng dường như nó khá mờ nhạt. Cậu ta liên tục nhảy lên mái nhà và hướng về phía mà cảm giác của cậu ta vừa thông báo.

Chẳng mấy chốc, cả hai đã xuất hiện phía bên ngoài thành Edis.

---------

Thành Edis đã gần ngay trước mắt Phi Linh, chỉ còn khoảng hai mươi dặm.

Trong lúc tiếp tục sử dụng [Dịch Chuyển] và phi thân đi, Phi Linh chợt nhìn thấy một điểm đen từ phía thành Edis đang hướng về cậu. Đồng thời, cậu cũng cảm nhận được lượng Thần Tính của điểm đen ấy phát ra chính là nhân vật đã va chạm với Luo Hao.

Phi Linh bắt đầu suy tính một chút nên đối phó với người này ra sao.

Lực lượng của người kia quả thật lớn đến nổi lấn át lực lượng của Luo Hao, nhưng Phi Linh vẫn nhận được khí tức của Luo Hao, vì thế cậu biết được rằng Luo Hao chỉ đang đuổi theo phía sau người kia.

“Có vẻ như giao tranh chưa kết thúc nhỉ…”

Chưa đầy một phút, người kía đã xuất hiện rõ nét trong tầm mắt Phi Linh. Người đó trong như một thiếu nữ với mái tóc xanh lục dài với một bộ đồ màu trắng.

Phi Linh nhẹ nhàng đáp xuống đất, sau đó, người kia chợt bay vượt qua Phi Linh. Tiếp theo đó là Luo Hao đuổi theo người kia ngay phía sau. Phi Linh chưa kịp gọi Luo Hao lại thì cô ta đã vượt đi mà không thèm để ý đến cậu.

Nói là không để ý cũng không phải, đối với Luo Hao, đối thủ trước mắt vô cùng mạnh, nên cô không có tâm chí để nghĩ đến việc khác.

Phi Linh cứng họng nhìn theo bóng lưng cả hai người kia bay đi.

“Này, này… ít nhất cũng nên để ý đến ta một chút chứ…”

Đi quãng đường như thế cũng rất mệt, ấy vậy mà cậu lại không được để ý một chút nào. Dù vậy, Phi Linh vẫn quay đầu lại và đuổi theo Luo Hao cùng thiếu nữ tóc xanh kia.

“Tên kia không phải đồng minh của con nhóc đó sao? Do ta nhầm lẫn à!?”

Enkidu liếc mắt nhìn lại phía sau ngay khi vượt qua mặt Phi Linh, Luo Hao vẫn cứ đuổi theo phía sau mà không dừng lại để trao đổi với Phi Linh nên cậu nghĩ Phi Linh và Luo Hao không phải đồng mình, nhưng…

Bóng dáng của Phi Linh đã đột ngột xuất hiện ngay phía sau Luo Hao bằng [Dịch Chuyển] khiến cho Enkidu giữ lại suy nghĩ trước đó của mình.

“Này, Luo Hao!”

“!!!”

Phi Linh lên tiếng, Luo Hao nhận ra phía sau mình chính là người đã bỏ mình lại ba ngày trước, Phi Linh.

“Ông làm cái gì ở đây thế?”

“Con nhóc nhà mi tưởng ta thích lắm à!? Đi hơn ngàn dặm mệt chết chứ có phải không công? Đến đây thì bị con nhóc nhà mi với tên kia bỏ mặt…”

“Thế à. Nếu không có gì thì ông có thể đi được rồi. Ta đang bận!”

Luo Hao nói như vậy, giọng điệu chứa đầy sự khó chịu. Phi Linh cảm thấy không thoải mái gì sau khi nghe những lời như thế, nhưng cậu chọn cách nhường nhịn để dõi theo chuyện tiếp theo.

Trong lúc cả hai người đuổi theo Enkidu, cậu ta đã ngừng lại trên không trung, khiến cho cả hai người cùng ngờ vực không rõ cậu ta muốn làm gì tiếp theo. Tuy nhiên, một điều vẫn rõ ràng nhất, chính là cả hai không hề hạ thấp cảnh giác của mình xuống tí nào cho đến khi cậu ta quay lại nhìn cả hia người.

“Cả hai người các ngươi cùng lên đi.”

Enkidu vươn tay ra mời chào Phi Linh và Luo Hao tấn công mình. Phi Linh không biết được, Enkidu có hứng thú với cậu. Tại thời đại này, pháp sư không phải ít nhưng không phải thông thường đi đâu cũng gặp, họ là những học trò của Thần Linh hoặc Á Thần. Thế nên, khi Phi Linh sử dụng Phép Thuật, Enkidu đã nhận ra ma lực mà Phi Linh tỏa ra lúc thì triển [Dịch Chuyển], hơn nữa, tồn đọng trên người cậu vẫn còn khí tức không gian của [Dịch Chuyển]. Thêm nữa, Enkidu là đã nói mình là vũ khí, thường mẫn cảm với ma lực và Thần Tính nhiều hơn bình thường, vì lẽ đó mà cậu ta mới nhìn trúng Phi Linh.

Tuy nhiên, hiện giờ Enkidu lại muốn xem xét khả năng của Phi Linh như thế nào. Dĩ nhiên là Phi Linh chẳng hề biết chuyện này và thậm chí là vì sao Luo Hao lại đánh với người này.

Phi Linh lại nghĩ chuyện đó không có gì lạ, bởi tính cách của cô nàng này quá rõ ràng, thích giao đấu với cường giả để luận bàn. Trong lúc Phi Linh suy nghĩ, Luo Hao đã vào tư thế vọt thẳng về phía Enkidu mở đầu cuộc giao đấu mới thì…

“Khoan đã!”

Phi Linh lớn tiếng để Enkidu ở phía xa kia có thể nghe được. vào lúc ấy, Enkidu không có hành động gì cũng đảo mắt lên người Phi Linh và dự định nghe cậu nói gì. Luo Hao cũng khựng lại và cau mày nhìn Phi Linh, vẻ mặt của cô như đang nhìn một kẻ phiền phức vậy.

“Rốt cuộc ngài là ai thế?”

Phi Linh tò mò từ nãy đến giờ nhưng chưa có dịp hỏi, nhưng chọn ngay thời điểm này mà đưa ra câu hỏi như thế chẳng khác nào tự vả vào mặt mình. Hơn nữa, cậu để một vẻ mặt tỉnh bơ trên mặt lúc hỏi, Enkidu cũng không để tâm lắm và mở miệng đáp.

“Enkidu.”

Với giọng điệu bình ổn, Enkidu nói. Phi Linh không hề có chút kiến thức gì về người tên Enkidu cả. Nhưng Phi Linh đang nghĩ nên kéo Luo Hao khỏi người này trước cái đã.

Luo Hao nhận ra Phi Linh không còn gì để chen ngang nữa nên cô quay đi và tiếp tục hướng về phía Enkidu và sắp sửa tiếp tục trận chiến với cậu ta. Nhưng ngay sau đó, cô phải bất ngờ khi Phi Linh bước đến và đặt tay lên vai của mình. Cô quay lại với dự định phàn nàn về sự phiền phức cùng với vẻ mặt khó tả.

Ở phía Enkidu, dường như cậu ta đã nhận ra điều gì đó thông qua hành động của Phi Linh, nên vọt thẳng về phía hai người một cách vô cùng nhanh. Dẫu vậy, Phi Linh đã tức thì sử dụng [Dịch Chuyển] và rời khỏi vị trí đó, mặc dù Enkidu đã sử một loại sức mạnh nào đó khiến mặt đất đột nhiên xuất hiện ba sợi dây xích và tập trung phóng về phía hai người nhưng đã trật mục tiêu. Cả hai biến mất trước mặt Enkidu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.