-Adward-san, cầm cự một chút. Cháu sẽ giúp ông nhanh thôi.
Illyasviel hối hả nói. Cô bé hơi đắn đo, giữa việc sử dụng Phép Thuật hay không.
-Haizz….không sao. Thời chiến tranh này, thế nào cũng có những tên như ta phải bỏ mạng. Đáng tiếc phải để hai cô bé đáng yêu thế này trông thấy cảnh máu me sớm quá.
Adward tưởng mình sắp chết nên nói những lời cuối cùng.
Chỉ sau khi thấy một hào quang màu xanh nhạt hiện lên trên tay Illyasviel khi cô bé đặt lên vết thương sau lưng ông, Adward nhìn thấy cảnh này không khỏi sửng sờ.
Evangeline nhìn cũng sửng sờ, nhưng khác hẳn điều Adward đang nghĩ, cô bé lại thuần túy hơn, thật kỳ diệu, thật thần kỳ, tại sao Illysaviel lại có thể như vậy.
Vết thương ngưng chảy máu, vết chém đang nối lại, dần lành hẳn. Adward không còn thấy đau nữa.
-Illya-chan, cháu là sứ thần sao?
Sau khi đã có thể ngồi dậy, Adward ngạc nhiên hỏi Illyasviel.
-Sứ thần?
Evangeline thắc mắc nghiêng đầu nhìn Illyasviel.
-…
Illyasviel ấp úng không trả lời. Evangeline quay sang nhìn Adward hỏi:
-Adward-san, pháp sư là gì?
-Evangeline-chan, cháu không biết sao? Sứ thần là những người có thể làm nên những điều kỳ diệu, sứ thần trên thế giới có rất ít, cũng là chức nghiệp rất được tôn trọng. Illya-chan, cháu không phải là người của Giáo Đình chứ?
Adward nói.
-Giáo Đình?
Illyasviel lên tiếng.
-Giáo Đình là một tổ chức đào tạo ra những sứ thần để giúp đất nước. Giáo Đình chuyên về quang hệ sứ thần. Tuy nhiên vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2950202/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.