Nói xong, Phi Linh đứng dậy. Long Vũ Âm nằm dưới đất nhìn cậu đứng dậy với vẻ mặt có chút sửng sờ. Quả thật những lời Phi Linh nói nàng suy nghĩ lại cũng không có sai tí nào, rất chính xác điểm yếu của nàng, Phi Linh cũng không có cố ý đánh vào điểm yếu của nàng, khiến nàng bị thường, lực đạo của Phi Linh bộc phát ra cũng vừa phải, không mạnh hơn nào bao nhiêu, nếu như vậy, làm sao Phi Linh có thể nhấc được huyền trọng hộ tí hai ngàn năm trăm cân dễ dàng như kia, khả năng điều chỉnh sức mạnh của Phi Linh phải nói thật bá cháy.
Vừa đứng dậy, Phi Linh liền đưa tay ra, ý muốn giúp Long Vũ Âm đứng dậy.
-Sao nào? Ta có xứng đáng làm lão sư của tiểu Âm Âm ngươi chưa?
Phi Linh cười nói. Thật tình suốt hai kiếp, cậu cũng chưa có làm giáo viên bao giờ, cậu cũng muốn tập tành làm giáo viên, sau này còn có cái nghệ để mà làm nữa.
Mọi người ở trên đang tập luyện cũng bị cuộc đối luyện của Phi Linh và Long Vũ Âm thu hút sự chú ý. Cuộc đụng độ tuy ngắn đấy, nhưng mà, nó chúng tỏ tốc độ của hai người cùng sức mạnh là kinh khủng cỡ nào.
Phải biết Phi Linh dùng sức mạnh thân thể, chính là đã giảm đi vô cùng nhiều rồi. Chứ đối với sức mạnh thân thể của Long Vũ Âm, Phi Linh dễ dàng bị đánh bay như vậy. Hơn nữa, Phi Linh trong trận đối luyện, đa phần chính là dùng kĩ thuật mượn lực tản lực, thời điểm đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2950092/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.