Thiếu niên này đúng là hôn phu của Long Vũ Âm, Hồ Dũng.
-Phi Linh, ngươi dám trêu chọc Long Vũ Âm, quả thực là không muốn sống chăng!
Hồ Dũng tiến lên một bước, bắt lấy cổ áo Phi Linh.
-Các ngươi là thế gia nào phái tới? Bỏ tay khỏi người ta ngay.
Phi Linh lạnh lùng nhìn bọn Hồ Dũng, hừ một tiếng.
-Hôm nay để ngươi chết được minh bạch, ta là Hồ Dũng, là hôn phu Long Vũ Âm!
Có lẽ là Phi Linh không có động đến biện pháp mạnh cho nên đám người còn có chút ngang ngược. Lại còn dùng thế gia ra đe dọa nữa, Long Vũ Âm sau khi nghe những gì Phi Linh nói chắc chắn sẽ không có tự tin mà đem Long Ấn của mình ra mà đàn áp Phi Linh, thậm chí có đi nữa cũng chẳng làm gì được cậu, hơn nữa cậu còn sẽ phạt Long Vũ Âm nếu nàng ta làm thế nữa cơ.
-Hôn phu của Long Vũ Âm? Chính là cái người bị Long Vũ Âm phế đi đúng không? Không nghĩ tới ngươi lại có thể biết vì Long Vũ Âm mà xuất đầu lộ diện?
Phi Linh chợt nhớ lại nhân vật này qua lời kể của Cố Bối. Cậu chỉ nói câu này, nếu không đi, Phi Linh chắc chắn sẽ tiễn đám người này lên đường sang tây thi thỉnh kinh cùng đường tăng ngay. Phi Linh sợ chính là phiền phức nhưng phiền phức đến cậu cũng không ngán đâu.
Hồ Dũng thẹn quá hoá giận, cầm lấy cổ áo Phi Linh, bộc lộ bộ mặt hung ác:
-Đừng cho là ta không dám động tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2950082/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.