Mà âm thanh kinh khủng kia khiến cho những tên đi sau Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đều lập tức biến sắc, màng nhĩ dường như đều muốn bị chấn nát, lúc bọn hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên vách tường Hắc Viêm chi tháp tầng ba, khóa sắt rậm rạp chằng chịt giống như mạng nhện, tại trung tâm của những khóa sắt là thân ảnh một đầu yêu thú cực lớn đang không ngừng phẫn nộ gào thét.
Con yêu thú này phát hiện có người, liền điên cuồng giãy giụa để thoát ra ngoài, nhưng ngay lập tức Minh Văn bên trên khóa sắt bộc phát ra tia sáng chói mắt, một cỗ lực lượng cường đại đem thân thể khổng lồ của nó bắn lên, đâm mạnh vào vách tường.
Phi Linh nhìn lấy con thân ảnh con yêu thú, con yêu thú này có điểm giống lộc, lại có điểm giống hổ, trên đầu mọc ra sừng nhọn, toàn thân che kín vảy màu đen.
-Ồ. Kì Lân sao?
Với hiểu biết rộng lớn của mình, Phi Linh vừa nhìn là đoán ra được con yêu thú này là Kì Lân.
-Kì Lân? Không phải thần thú sao?
Tiêu Ngưng Nhi nghiêng đầu nhìn Phi Linh thắc mắc.
-Đúng là thần thú, nhưng mà chỉ là hạ phẩm thần thú mà thôi, có thể nói là một trong năm thần thú may mắn có năng lực ban tặng năng lực cho nhân loại. Nhưng dường như con này Kì Lân khá yếu. Chắc cũng không có khả năng đạt đến khái niệm hạ phẩm thần thú đâu? Có lẽ chỉ đơn thuần là một con yêu thú đạt một tia huyết mạch của chân chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2950039/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.