Nói xong, Tiểu Lan cô nương cũng chạy một mạch không biết trời trăng gì vào bên trong sảnh. Phi Linh chỉ biết đứng đơ ra. Chắc lần sau cậu phải cải trang cho bớt phiền phức. Mà Phi Linh cũng thắc mắc nếu vậy tại sao Tiêu Ngưng Nhi lại không cảm thấy bị mình quyến rũ nhỉ.
Đợi khoảng mười phút sau. Một thân ảnh một người phụ nữ bước ra đi cùng với Tiểu Lan cô gái. Người phụ nữ trông thấy Phi Linh không khỏi chào lấy lễ.
Phi Linh nhìn thấy người phụ nữ này cũng cười chào lại.
-Xin chào, ta tên Dương Hân. Ngài đến tìm ta có việc gì không?
Dương Hân dường như lớn tuổi hơn Phi Linh khoảng vài cái xuân nhưng vẫn rất lịch sự với khách hàng. Phi Linh cũng quan sát lấy Dương Hân cái này người quản lý. Dương Hân nét đẹp tuy không so được với Mã Tiểu Đào hay Tuyết đế, Ảnh đế hay Băng đế nhưng so với những người phụ nữ mà cậu nhìn thấy trong Quan Huy chi Thành này thì có thể nói là xếp hạng nhất bảng cũng không sai.
-Xin chào, tại hạ tên Phi Linh. Ta muốn bàn một chút với Dương quản sự về tình hình đan dược hiện tại trong Quang Huy chi Thành này.
Phi Linh cười nói.
-Đan dược? Quang Huy chi Thành này?
Dương Hân dường như là người rất có đầu óc cùng lắng nghe kĩ càng, nàng tìm ra ngay có cái gì dụng ý trong lời nói của Phi Linh. Mà dụng ý đó là, Phi Linh không phải người của Quang Huy chi Thành.
-Đúng vậy. Ta muốn giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-dao-he-thong/2949958/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.