Chương trước
Chương sau
Không chỉ có như vậy, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh bay lên vị trí, cũng đúng lúc là quỹ đạo của phá mũi tên phải đi qua. Tiêu Tiêu dùng chính mình mạnh nhất năng lực, không chỉ là tạm thời hạn chế Huyết Lang ở khoảng cách gần Hòa Thái Đầu nhất, càng là chặn lại rồi Đường Tiêu Lệ trí mạng công kích.

Ầm.

Kịch liệt nổ vang phảng phất làm cả thi đấu đài đều đung đưa.

Tên thứ nhất của Đường Tiêu Lệ thậm chí có thể làm lồng phòng hộ xuất hiện một lỗ nhỏ bị đâm xuyên, mũi tên thứ hai của hắn lấy phá hoại làm chủ lại sao lại như vậy nhỏ yếu?

Nhưng điều lạ kế tiếp xảy ra không phải là Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh của Tiêu Tiêu nổ tan nát. Mà là đoàn quang tên vàng ánh kim chạm đến là một thân ảnh chắn trước Tam Sinh Chấn Hồn Đỉnh, cái thân ảnh này trong nháy mắt xuất hiện, không hề có dao động hồn lực, không phải thi triển hồn kỹ. Làm sao lại có người thứ ba ở đây ngoài trọng tài đang chạy đến không kịp kia. Mà lại tốc độ mắt thường nhìn không thấy được tới chắn trước Tam Sinh Chấn Hồn Đỉnh. Đây là cái khái niệm tu vi gì?

Đúng! Người chắn trước Tam Sinh Chấn Hồn Đỉnh, không ai khác ngoài Phi Linh, người vừa dùng Soru, đột phá tầng kết giới phòng hộ của 108 tên hồn sư tạo thành lồng phòng hộ không hề hay biết. Bên khán đài, ai ai cũng gần như ngưng thở khi Tiêu Tiêu dùng bản thân võ hồn làm lá chắn. Phải biết Tiêu Tiêu Tam Sinh Chấn Hồn Đỉnh nhưng là có thể nói là bản mệnh võ hồn, khi bị phá hủy tương đương với việc bản thân bị thương a. Bên trên không chỉ khán giả mà còn có Tinh La hoàng đế cùng các học viện đang đợi ở khu nghỉ ngơi, đặc biệt là Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện.

Mũi tên đến trước mặt Phi Linh, cậu giơ một ngón tay lên. Mũi tên ánh quang kim xoắn ốc kia chạm thẳng đến ngón tay cậu sau đó dừng lại. Tiêu Tiêu nhưng lại không biết chuyện gì ngoài thấy một bóng đen chặn trước Tam Sinh Chấn Hồn Đỉnh của bản thân. Dưới đài Hoắc Vũ Hạo cùng Bối Bối quan sát trên đài rồi quay lại tìm kiếm cái gì đó thì mới biết chuyện gì đang diễn ra. Hóa ra Phi Linh đã lên đài a. Toàn bộ không biết được hành động của Phi Linh biến mất là do các cặp mắt đã dán vào hành động của Tiêu Tiêu.

Ngón tay động một cái. Mũi tên kia cũng tan vào hư không nhưng lại một vụ nổ vàng lên, khói bay tung tóe trên không. Tiêu Tiêu không hề cảm thấy Đỉnh của mình đối chọi với bất cứ thứ gì. Thở phào nhẹ nhỏm, cứ tưởng rằng mình không qua được cơ.

Nhưng là, lực xung kích không biến mất mà vẫn phát tán ra xung quanh, Huyết Lang tại kinh khủng xung kích lực, trong lòng lạ kỳ không có phẫn nộ, tại toàn lực thôi thúc hồn lực phòng ngự, đối với cái kia quyết chí tiến lên tiểu cô nương chỉ có kính phục. Tiêu Tiêu ở sau Đỉnh không bị xung lực ảnh hưởng. Cả quá trình diễn ra thậm chí chỉ trong một hai giây mà thôi

Tại lúc này Hòa Thái Đầu cũng hoàn thành tụ năng. Mặc dù không biết chuyện gì nhưng thấy Tiêu Tiêu vẫn an toàn, lòng nhẹ nhỏm. Đường Tiêu Lệ nhưng lại không hề thấy việc gì xảy ra nhưng lại cảm giác tên của mình đã bị tiêu trừ hoàn toàn, có kinh ngạc nhưng cũng không chậm trễ.

Ba đạo tử quang, nối liền một đường, càng là hiện ra màu tím, tên thứ nhất đến cuối cùng, màu sắc đều tím đậm hơn. Đến lúc cuối cùng một mũi tên bắn ra, Đường Tiêu Lệ trong tay Tử Hoa Cung giơ lên, hóa thành một đoàn tử diễm bốc lên nhất thời, ba mủi tên màu tím, cũng từng cái dựng lên một cỗ màu tím liệt diễm. Không khí ở trước mặt bọn nó đã hoàn toàn trở nên vặn vẹo. Khi này ba mũi tên bay đến thi đấu đài một nửa thời điểm, cũng đúng lúc là Hòa Thái Đầu siêu năng đại pháo bạo phát nháy mắt.

Lúc này đám khói phai đi, Tiêu Tiêu nhìn đến trước Tam Sinh Chấn Hồn Đỉnh của mình lại không thấy một ai. Đúng lúc này Hòa Thái Đầu quát lớn báo hiệu cho Tiêu Tiêu nằm xuống tránh đi đòn công kích của mình. Phi Linh thì lại quay về khu chờ chiến nhưng sắc có chút khó coi, nói thẳng ra thì cậu đang vô cùng tức giận. Phải nói là đối với bất cứ ai trong Sử Lai Khắc, đặc biết là những ai mà có tiếp súc với cậu trong thời gian dài thì đó đều là người cậu không muốn ai bị tổn thương. Chính Thiên học viện a. Ta sẽ cho ngươi biết động tới Sử Lai Khắc là như thế nào đáng sợ! Phi Linh thì thầm, sát khí nồng nặc trên người tỏa ra khiến Hoắc Vũ Hạo quay người nhìn lại kinh ngạc mà cũng đổ mồ hôi lạnh. Kinh ngạc là vừa nãy biến giờ lại xuất hiện mà không bị bất kì ai nói thứ gì, sợ là cái sát khí kia ngút trời đến nổi các khu nghỉ ngơi của các học viện khác cũng cảm nhận được mà rùng mình.

Có thể thấy mọi người ai cũng đều thấy lạ là tại sao mũi tên kia mãnh liệt, cuồng bạo như vậy lại không gây ra sát thương gì đến chiếc đỉnh kia. Toàn bộ khán đài, bất kể là ai quan chiến đều không thấy được Phi Linh, cùng mọi chuyện đã xảy ra. Không lẽ tiểu cô nương kia lại là phòng ngự chiến hồn sư sao? Không lẽ so với Từ Tam Thạch cái kia Huyền Minh Quy thuẫn còn lợi hại hơn? Vậy tu vi nhị hoàn không hề bị yếu sao? Vô số câu hỏi được đặt ra, tuy nhiên, đó chỉ là phần suy luận của các học viện có ánh mắt sáng suốt. Còn các khán giả thì không có cái nhìn ấy. Không một ai cho dù tinh mắt hoặc sáng suốt có thể nhìn thấy hành động của Phi Linh.

Khi cái màu trắng quang cầu từ siêu tụ năng đại pháo bay ra, toàn bộ thi đấu đài quỷ dị vặn vẹo một thoáng, ở bên ngoài khán giả xem, đài thi đấu giống như là trong nháy mắt trở nên mơ hồ, tất cả đều không rõ ràng. Mà trên đài, bất kể là Huyết Lang, Đường Tiêu Lệ vẫn là vị trọng tài thất hoàn hồn thánh, đều có cảm thụ không gian trong nháy mắt vỡ tan. Phảng phất ngay cả chính thân thể bọn hắn cũng theo không gian vỡ tan. Khó chịu suýt làm người ta thổ huyết.

Đường Tiêu Lệ sắc mặt trongnháy mắt liền đổi một chút đến thất kinh. Nguyên bản đối với mình công kích, hắn có tuyệt đối tự tin, vào lúc này lại đột nhiên phát hiện mình rơi vào công kích vô cùng kinh khủng từ đoàn bạch quang kia của Hòa Thái Đầu. Nói cách khác, hắn liên hoàn mạnh nhất ba mũi tên đã mất đi mục tiêu.

Đúng vậy, không khí bên trong vặn vẹo, ba đạo tử quang, đột nhiên chia làm ba hướng, gần như là lấy tam giác đều phương thức, hướng về ba phương hướng mà đi. Mà vị trí Hòa Thái Đầu vừa lúc ở tam giác đều trung ương.

Sau đó, Đường Tiêu Lệ liền thấy được đoàn bạch sí sắc hào quang phóng to ở trước mắt. Toàn bộ quang cầu khoảng chừng chỉ có đường kính khoảng một thước. Nhưng vào đúng lúc này, Đường Tiêu Lệ lại có cảm giác thở không nổi.

Dùng xong năm mủi tên, hắn tự thân hồn lực đã bị cạn sạch. Căn bản cũng không có nhiều lực chống đối. Nguyên bản hắn là chỉ hi vọng ba mũi tên phá tan Hòa Thái Đầu công kích sau đó sẽ đánh tan đối thủ. Nhưng ai có thể nghĩ đến, siêu tụ năng đại pháo lại có thể tại trong nháy mắt thay đổi không gian xung quanh.

Vào lúc này, trọng tài bị khiếp sợ, rốt cục cũng thực hiện nhiệm vụ của mình.

Kèm theo một tiếng rít gào, nắm giữ một trắng, hai vàng, ba tím, một đen, bảy cái hồn hoàn, tốc độ tăng lên dữ dội, hồn hoàn thứ bảy hào quang lóng lánh.

Một tiếng rít gào trầm trầm, thân thể khổng lồ dường như giống như núi cao hướng ngang bay ra, chắn trước mặt Đường Tiêu Lệ.

Một voi lớn con toàn thân bao phủ ngưng hậu giáp mảnh. Tại cái tiếng gầm nhẹ, voi lớn trên người mơ hồ lại có hồn hoàn hào quang sáng lên, màu vàng đất hào quang hóa thành màn ánh sáng, cùng siêu tụ năng đại pháo đồng thời mạnh mẽ va chạm., dung hợp Phệ Thần Não,kết thừa ý chí viễn cổ! cầm trong tay trọng kiếm, tung hoành Bát Hoang
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.