”Quên hết ―― rồi sao?” Trùng Trùng moi hết can đảm mới nói ra được mấy chữ này. ”Nhớ được một ít, điển hình như ta biết ta là ai, biết về đại chiến lục đạo, biết ta là Ma nữ của Ma đạo, nhưng ta không nhớ vì sao phải chiếntranh, không nhớ vì sao ta bị nhốt ở nơi ấy, cũng không nhớ ―― chàng làai, chỉ cảm thấy chàng rất quen, biết chàng muốn tốt cho ta, biết mìnhnên đi theo chàng, không làm trái với ước nguyện của chàng.” La Sát Nữnói tiếp những lời khiến người ta phải chấn động, nhưng lòng Trùng Trùng rối như tơ vò, không chú ý đến việc La Sát Nữ nói mấy ngày sau khi nàng tỉnh lại, Hoa Tứ Hải mới cứu nàng ra, càng không chú ý đến sự dịu dàngvà lưu luyến khi nàng nói đến đoạn ấy.
Rõ ràng giữa lúc sau khi La Sát Nữ tỉnh lại và trước khi được Hoa Tứ Hải cứu ra cómột quãng thời gian trống, kiêm có thể đã xảy ra chuyện gì đó.
”Sớm muộn cũng sẽ nhớ lại thôi.” Trùng Trùng nói một cách máy móc, đầu óchoàn toàn không thể suy nghĩ được gì, “Chàng ―― ý ta là Minh Vương điệnhạ là một nam nhân rất tốt rất tốt, là anh hùng nổi bật xuất chúng khắpmười châu ba đảo, lại đẹp như vậy, tính tình ngạo mạn, nhân cách caothượng, lớn mạnh lại một lòng, tuân thủ lời hứa, gả cho chàng là chuyệnhạnh phúc nhất thế gian. Tiếc rằng nữ nhân được gả cho chàng chỉ cómột.” Nói đến đây, nước mắt nàng chảy dài, nhưng nàng không hề hay biết.
Từ trước đến nay nàng luôn cho rằng mình là con cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575416/quyen-4-chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.