Dịch: Bùm Bùm
Bạch Trầm Hương hơi do dự.
Ở phương diện này thì Trùng Trùng nói cũng hơi có lý, mười châu ba đảo có cơ hội được hòa bình rành rành ra, không thể đổ sông đổ biển hết mọicông sức được. Ở một phương diện khác thì ông ta lại không yên tâm khiliệt đồ này một thân một mình trong hang ổ của Ma đạo.
Không phải vì sợ tên ma đầu ấy ngược đãi nàng, mà là sợ ―― khụ khụ ――
”Thế này đi, vi sư ở đây chờ con, con nhanh chóng lấy được đá Liệt Địa. Cóvi sư ở đây cũng có thể chăm lo cho con được.” Ông ta vốn muốn nói cóthể nội ứng ngoại hợp nhưng lại thấy khó khăn vì bốn chữ này, bởi vì ông ta có việc gấp, bận tối mặt mũi, song cũng không thể để mặc liệt đồ này ở lại đây được.
Trùng Trùng nghe ông ta nói thì thầm sợ hãi.
Muốn lấy đá Liệt Địa rất dễ, ma đầu ấy yêu chiều nàng như vậy, e rằng nàngcó muốn mặt trăng thì hắn cũng sẽ hái cho nàng thôi, nàng nói như vậy là vì muốn ở bên ma đầu ấy một thời gian nữa, vì dù sao thì độc trongngười nàng vẫn chưa được hút hết mà.
Không thể phủ định là nàng có ý đồ riêng, nhưng dù cho có là ai đi nữa thì cũng sẽ không nỡ chia xa người mình yêu đâu.
Dung túng bản thân một thời gian nữa đi!
Dù gì thì dựa vào tình hình của Khoái Hoạt Lâm, chiến tranh vẫn chưa bắtđầu đâu, bá tánh bình thường ở đây không cảm nhận ra, mà nàng thì chưalành vết thương, cũng chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575408/quyen-4-chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.