Trùng Trùng nắm chặt tay Hoa Tứ Hải không chịu buông ra, sợ tất cả chỉ là ảo ảnh. Hoa Tứ Hải chỉ đành ngồi bất động bên thành giường, cố gắng nhịn dục vọngcủa mình xuống, nếu không phải vì vết thương trên lưng Trùng Trùng nặngđến mức này thì chắc chắn đêm nay hắn sẽ động phòng hoa chúc với nàng,lập tức khiến nàng trở thành người của mình, không để bất kỳ ai chen vào dẫu cho có là trên danh nghĩa đi chăng nữa.
”Ta phải đưa nàng đi.” Hắn nói ra năm chữ đại diện cho sự khát vọng nơi sâu nhất trong trái tim hắn.
Ngọt ngào quá đi, hắn yêu nàng, muốn đưa nàng đi.
Nhưng chờ đã, chuyện của bây giờ còn chưa giải quyết xong, không phải là hắnmuốn cướp đoạt đấy chứ? Hơn nữa còn cướp một nữ nhân đã thành thân trêndanh nghĩa làm thê tử của mình!
Chuyện này ――
Đi với hắn, ở bên cạnh hắn thì rất nhiên là rất hạnh phúc, cũng thoải máinhất rồi, chỉ cần ôm lấy là được, nhưng nàng không thể làm lơ những điều kiện bên ngoài được. Không tìm thấy mảnh đất Lạc Lối, trồng không đượccây ngọc thì sẽ không cứu được La Sát Nữ.
Vậy màhắn còn muốn khơi mào giết chóc thậm chí là đánh nát mái vòm, lật ngượcmười châu ba đảo, cuối cùng làm cho bá tánh lầm than nữa.
Đến lúc ấy nàng thân là một trong đệ tử bát kiếm thì sẽ phải làm sao?
Bây giờ nàng đã chấp nhận phái Thiên Môn một cách sâu sắc rồi, đó là nhàcủa nàng, làm sao nàng có thể để người yêu đánh nhau với các huynh đệ tỷ muội, phụ thân thúc thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575392/quyen-4-chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.