Lúc Trùng Trùng tỉnh lại thì phát hiện mình nằm trên một chiếcgiường, bởi do cơn đau rát như lửa ở sau lưng mà gần như nàng vừa mở mắt đã tỉnh hẳn, sau đó nhớ lại mình bị Dương Bá Lý đánh bị thương. Cố gắng ngước đầu lên phát hiện mình nằm trong một căn phòng, dù không xahoa được như Bắc Sơn Vương cung, cũng không sang trọng như nhà của TâyBối, nhưng rất sạch sẽ tươm tất, ngập tràn hương vị tao nhã chất phác.
Nàng lập tức đoán ra đây không phải là quán trọ, mà là phòng ốc trong Yêu đạo, rất có thể là phòng của Cửu Mạng.
”Trùng tỷ tỷ.” Quả nhiên, vừa khẽ quay đầu đã đụng ngay ánh mắt mê ly của CửuMạng, nét u buồn do đau thương ẩn chứa bên trong đôi mắt ấy khiến conngười ta phải cảm động.
”Ta không sao, đừng lolắng.” Nàng cười một cách yếu ớt, rất muốn vuốt mặt y như bình thườngvẫn hay làm để an ủi y, nhưng kỳ lạ là nàng chỉ cử động cơ mặt mà thôi,vậy mà lại làm vùng lưng đau rát, xem ra nàng bị thương không nhẹ.
”Còn nói không sao, nàng đã hôn mê bảy ngày rồi, suýt nữa làm ta sợ chếtkhiếp.” Giọng của Tây Bối vang lên, nàng lại xoay đầu với một góc độ tohơn nữa, vừa đúng trông thấy gương mặt tuấn tú đầy vẻ tự trách của hắn,“Kẻ bảo vệ ta đây đúng là tắc trách.”
Ôi, đượctrông thấy hai chàng trai đẹp cực phẩm sau khi tỉnh dậy khỏi hôn mê,đúng là thư thái tâm hồn, rất có ích cho việc dưỡng lành vết thương.
Nếu có thể quay về thời hiện đại, nàng sẽ góp ý cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575389/quyen-4-chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.