Dù rằng chỉ là phu thê trên danh nghĩa với Bắc Sơn Thuần, nhưng khi Trùng Trùng đi với Tây Bối ra ngoài bằng con đường bí mật, nàng vẫn có cảm giác như chim được thả khỏi lồng vậy, có thể thấy rằng sự giamcầm về tinh thần cũng rất ngược đãi con người ta. Những lời Tây Bối nói làm nàng vừa cảm động vừa bối rối, sợ mình sẽ ngượngngập khi tiếp xúc với Tây Bối, nhưng suốt đường đi Tây Bối vẫn luôn nóicười giúp nàng gạt bỏ sự đề phòng, thay vào đó là cảm giác thoải mái tựdo, chỉ muốn mau chóng đến được Yêu giới, đánh gục Dương Bá Lý, lấy vạcHỗn Độn Lưỡng Nghi Phần Tâm về.
Đồng thời, càng đến gần Yêu giới thì nỗi lo của nàng càng gia tăng, sợ sẽ trông thấy cảnhCửu Mạng bị thương thậm chí là bỏ mạng.
Yêu đạo sống riêng một giới, không phải ai cũng có thể tùy ý ra vào.
Dương Bá Lý là Vương của Nhân đạo khi đại chiến lục đạo, trước đây từng kếtminh với Yêu đạo nên có thể dễ dàng lẻn vào, còn đám người Trùng Trùngthì chỉ nghe Hoa Hiển Tử nói cửa vào Yêu giới nằm ở núi Vạn Yêu, vàotrong núi rồi còn phải tìm.
Trước đó Tây Bối đãdùng hạc giấy sở hữu hai tác dụng là ghi âm và bồ câu đưa thư để thôngbáo cho Bạch Trầm Hương rồi, nhưng Trùng Trùng không chờ để tập trungvới người trong sư môn được, bèn kéo theo Tây Bối vào trong núi tìmđường.
”Tảng đá đen kia trông giống như kết giớivậy.” Trùng Trùng đứng ngay đường đèo nhìn hồi lâu mà chỉ cảm thấy tảngđá đen ở một bên khá khả nghi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575386/quyen-4-chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.