Rối rắm quá, rối quá! Trùng Trùng không biết phải trả lời Mao Lư thế nào, chỉ cúi đầu một cách thất bại.
Đi trộm cờ Tụ Yêu, phá đám đại ma đầu sao? Tuyệt đối không được! Trước đây tại núi Vô Cùng, chính nàng đã phá hỏng chuyện vui của hắn, hắn chưatừng trách nàng, còn đối xử tốt với nàng như vậy, sao nàng có thể nhẫntâm tiếp tục đối xử thế này với hắn chứ?
Nhưng mànếu cờ Tụ Yêu nằm trong tay của đại ma đầu, một khi hắn muốn khống chếYêu đạo thì sẽ lấy máu của Cửu Mạng để phất cờ, đến lúc ấy nàng phải làm sao? Lẽ nào để mặc Cửu Mạng bị giết chết sao? Nhất là còn bị chết dướiđao của người mà nàng yêu sâu sắc? Như vậy thì về sau hai người phảitiếp xúc, phải đối mặt nhau bằng cách nào đây? Lẽ nào phải yêu đại mađầu tại nơi đã nhuốm máu của Cửu Mạng sao?
Mặc dùCửu Mạng vẫn là một đứa trẻ, nhưng trong lúc nàng cô quạnh nhất, chính y đã bầu bạn với nàng; trong lúc nàng đau lòng buồn bã nhất, là y đã chonàng mượn bờ vai; trong lúc nàng chờ đợi mỏi mòn, chính y đã ân cần hỏihan nàng. Y không biết nói, mãi mãi chỉ có thể lắng nghe, thậm chí y yêu mà không cần báo đáp, cứ thế tinh khiết không hề giả tạo, không mộtchút ganh ghét, chỉ cần nàng vui thì y sẽ rất vui.
Một Cửu Mạng thế này thì sao nàng có thể để y chịu sự uy hiếp của Băng MaĐao được?! Nàng thà rằng mình chết cũng không để đại ma đầu tổn hại đếny!
Một bàn tay khẽ khàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575367/quyen-4-chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.