Từ bất ngờ này đến bất ngờ kia sang bất ngờ nọ, cuối cùng đã trở nên tê dại rồi, không biết sẽ còn nghe được chuyện gì nữa.
Thì ra Tây Bối cũng là Vương của một đạo, chỉ để hắn làm một quân sư thìoan ức quá rồi. Vậy mà Bắc Sơn Thuần còn nói cái gì mà đệ đệ của mình bỏ nhà ra đi từ bé, rõ ràng là do y ép hắn phải đi mà, Vương vị đó của ycũng chẳng biết làm sao để có được đấy chứ.
Mà cho dù TâyBối ngầm hiểu những chuyện này thì cũng vẫn ngăn cản đại ma đầu giết Bắc Sơn Thuần, làm tròn tình huynh đệ, đúng là một con người dịu dàng đônhậu.
”Tiểu tử này bị đẩy xuống giếng mà vẫn không biết gì, tasợ nó ra ngoài sẽ lại bị trúng phải thủ đoạn thâm độc nên đã nhiềuchuyện nói hết cho nó biết mọi chuyện, rằng nó mới là Vương tử của BắcSơn Vương, bởi vì trên người có hương thơm lạ tên là hương Mê Tình,không một ai có thể bắt chước được. Ta còn nói với nó nếu có ai ngửiđược hương bổn mạng của nó thì người đó chính là người được định mệnhsắp đặt cho nó.” Hoa Hiển Tử cô độc đã ngàn năm, bản tính lại hoạt bátthích nói, lúc này thấy Trùng Trùng rất hợp với mình nên đã nói rấtnhiều, “Sau đó ta chuốc cho nó ngất đi, khiến nó xem tất cả mọi chuyệnxảy ra dưới giếng là một giấc mơ, chỉ giữ lại những lời ta nói như làcảm giác trong mơ. Ta làm như vậy là để tốt cho nó, nếu nó nhớ được cảnh trong mơ mờ mịt này thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575360/quyen-2-chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.