Hoa Hiển Tử đi qua đi lại trên quyển sách đã được mở ra, “Vì sao sư huynh ta muốn ngươi tới đây? Lẽ nào trên người ngươi có hơi thở Nam Đẩu có thể chế ngự Khước Tà Kiếm? Nhưng sao ngươi lại có được chứ?”
”Ông hỏi ta, ta hỏi ai?” Trùng Trùng giang tay ra, “Nếu thần kiếm là do đệ tử của Mai Minh Tử rèn ra, vậy thì cái gì mà điềm trời có nói, khi bát kiếm tề đủ thì sẽ quét sạch Ma vực cũng là giả rồi phải không?”
”Ai nói là giả, còn thật hơn cả trân châu đấy.” Hoa Hiển Tử nói: “Tám thanh kiếm được rèn xong lại bị cắm vào trong đá tàng kiếm, người không có huyết thống đặc thù sẽ không xê dịch được chúng đâu. Mà thuộc tính của tám thanh kiếm đó khắc nhau, kèm với trận pháp mà chưởng môn sư huynh ta nghiên cứu tỉ mỉ cho ra thì sau khi kiếm chủ bát kiếm cùng nhau tu luyện từ tám mươi đến hơn trăm năm thì chắc chắn sẽ có thể vô địch thiên hạ.”
Tám mươi đến hơn trăm năm? Lúc ấy con của nàng và đại ma đầu cũng có thể đánh đổ thiên hạ rồi. Nhưng ý kiến này được đó, nếu nàng đã là kiếm chủ bát kiếm do số trời định sẵn, gánh sẵn trách nhiệm không thể chối từ, vậy thì chi bằng nàng và đại ma đầu sinh vài đứa sớm một chút, huấn luyện chúng từ tấm bé, để chúng giúp nàng hoàn thành sứ mệnh. Và nàng chỉ cần buôn bán làm ăn, chiếm lấy trai đẹp là được rồi. Dù gì thì người tu Tiên còn lâu mới già đi, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575355/quyen-2-chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.