Dịch: Bùm Bùm
Tại cửa điện Đá Đen, Hoa Tứ Hải nhìn xuống dãy kiến trúc dày đặc nhưngrất trật tự dưới chân hắn, trận pháp được tổ hợp từ từng tảng đá totướng, xanh tươi bên trong, uy nghiêm bên ngoài, dưới khoảng trời đượcMa khí bao phủ dày đặc này chính là lãnh địa và thần dân của hắn.
Sau một thoáng cân nhắc, hắn vẽ quyết rồi chỉ ngón tay ra, một đốm sáng bạc nho nhỏ lập tức biến mất trong đêm tối. Ngay sau đó, một bóng đenxuất hiện trước mặt hắn rồi cúi người hành lễ, người đó chính là Ám Xửkhông phân rõ mặt mày trước sau.
”Trong lúc bổn Vương bếquan, ngoại giới có từng xảy ra chuyện gì không?” Hắn hỏi, giọng nói còn lạnh lẽo trầm bổng hơn gió núi.
Ám Xử ấp úng không trả lời.
Hoa Tứ Hải nhíu mày lại, trước nay Ám Xử chưa từng thế này, lúc nàocũng là dáng vẻ hỏi gì đáp nấy, chuyện gì mà khiến ngay cả Ám Xử cũngkhông dám nói ra? Lẽ nào Trùng Trùng gặp chuyện gì rồi, lẽ nào có liênquan đến Ma đạo sao?
”Đừng để ta phải hỏi lần thứ hai.” Hắn nói, không cần nổi giận mà đã bộc lộ được thái độ oai nghiêm.
”Quỷ Vương mượn Ma binh tiến đánh phái Thiên Môn, e rằng —— bây giờchắc đã về rồi.” Ám Xử trả lời một cách dè dặt, cả người cứng lại, đợiphản ứng của Ma Vương.
Bất ngờ là Ma Vương không hành động gì,nhưng gương mặt trắng bệch, ánh mắt lại sáng đến đáng sợ, chỉ thấp giọng hỏi: “Thế à? Ai đã cho phép?”
”Chuyện này được quyết địnhtrước khi Vương và Tây Bối quân sư quay về.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575320/quyen-2-chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.