Dịch: Bùm Bùm
23
”Ngươi —— yêu nàng đến thế sao?” Khi bóng dáng của các đệ tử phái Thiên Môn đã khuất trong núi Cổ Quái, đầm Mạc Sân, Tây Bối Liễu Ty không kiềm được đã hỏi.
Hoa Tứ Hải không trả lời.
Hai người ẩnthân trong rặng mây, phải làm sao cho vừa không để người của phái ThiênMôn phát hiện, vừa phải tạo cơn gió lớn, hắn thân bị thương nặng quảthật cảm thấy khá mất sức. Tây Bối tinh mắt như vậy, chỉ cần hắn mởmiệng thì sẽ lập tức bị phát hiện tình trạng thân thể không ổn mất.
”Vẫn nên xuống dưới uống ngụm nước đi.” Tây Bối khẽ ấn lên ngực, nóilập lờ nước đôi: “Ma Vương đại nhân, cũng mong ngài thương xót cho thânmình bị thương nặng chưa khỏi của ta, nó chịu không nổi sự giày vò nhưvậy đâu.”
”Là ngươi cứ đòi đi theo, sống chết mặc ngươi!” HoaTứ Hải cảm thấy cơn đau nơi lồng ngực cứ dâng trào như sóng vỗ, cúi đầunhìn thì thấy mảnh vải trắng quấn quanh eo lại bị nhuốm máu rồi.
Hắn hơi bực, vì cứu Phượng Hoàng mà bị thương bởi chính Băng Ma Đao của mình, vết thương đến nay vẫn chưa khép lại hoàn toàn, thật không biếtlà nên vui hay nên phiền. Vui vì điều này đã chứng tỏ Băng Ma Đao Ma lực vô biên, bị thương bởi đao không lành lại được, bị chết dưới đao linhhồn tiêu tan, cho dù là người có công lực cao cường như hắn, cho dù córồng đen che chắn giúp hắn cũng không thể tránh né hoàn toàn được. Phiền vì bây giờ còn có rất nhiều việc cấp bách chờ hắn làm, vẫn còn có người chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575302/quyen-2-chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.