Ôn Đạo Ất mừng rỡ, Trùng Trùng cũng phối hợp cười ha hả, nhưng lòng có hơi thất vọng.
Hai muội muội tiên nữ này nói là đến đây theo lệnh của sư phụ, điều đóchứng tỏ nàng đã đoán đúng, có người đã sớm đưa thư đến Ẩn Lưu rồi.
Nàng đã sớm biết Bạch Trầm Hương sẽ không gửi gắm niềm hy vọng lênngười nàng và lục sư huynh đâu, vì dù sao Ma đạo cũng đang theo dõi sátsao mọi hành động của Tiên đạo mà.
Nói không chừng hai người bọn nàng là mồi câu Bạch Trầm Hương cố ý thả ra nữa chứ.
Cái ông sư phụ vô lương tâm chết tiệt này! Quả nhiên càng là người ra vẻ mộ đạo thì càng nham hiểu xảo quyệt, lẽ trời soi rõ!
Nhưng ngược lại nàng không hề đoán được rằng thật ra con đường bí mậtdẫn đến Ẩn Lưu lại chỉ là một kết giới ẩn giấu trong núi Cổ Quái, đầmMạc Sân.
Vị trí của nó vốn đã khó tìm rồi, mà có lẽ chỉ có mỗihai kẻ thần kinh là nàng với lục sư huynh mới bước lên thứ trông như cái bẫy ấy thôi.
”Trùng Trùng, sư phụ nói không sai, muội quả thật là phúc tướng.” Vì mừng rỡ mà gương mặt Ôn Đạo Ất trở nên kỳ lạ, haimắt sáng như sao, nhưng cũng có thể xem như là phản ứng của loài sói khi gặp được mỹ nhân.
Hừ, ngầm ý chẳng phải là nói nàng là đồ ngốc không có thực tài, chỉ nhờ vào số phân chó, đâm bậy bạ mới tạo đượcthành tích sao?
Một người cổ đại như ông ta thì biết gì chứ, Kakashi trong Naruto nói đúng lắm, vận may cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575293/quyen-2-chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.