Giọng nói của TrùngTrùng tiêu tan trong bóng đêm, Hoa Tứ Hải không động đậy, chỉ cầm nửachiếc Thủy Tâm Bán ấy một lát rồi mới cất vào, từ từ khôi phục lại tâmtình.
Khi quay người lại, một Ma Vương lạnh lùng tuyệt tình, không lộ hỉ nộ ái ố lại xuất hiện.
Phượng Hoàng và Tây Bối Liễu Ty thấy hắn quay lại thì lập tức hành lễ.
Phượng Hoàng rất kính cẩn, nhưng động tác của Tây Bối Liễu Ty nhìn saogiống làm cho có lệ vậy, khom người cúi đầu một cách tùy ý, mái tóckhông được buộc lại rũ xuống.
Hoa Tứ Hải nhíu mày.
Từlúc còn rất bé hắn đã quen Tây Bối rồi, Tây Bối có thể miễn cưỡng xemnhư là người bạn duy nhất trong đời hắn, cũng chỉ có Tây Bối mới dám tùy ý như vậy trước mặt hắn.
Nhưng lúc nãy Trùng Trùng có nói, Tây Bối dùng dây buộc tóc của mình làm tín vật trả nợ, nhưng hắn biết tênđó sẽ không thành thật như vậy, chắc chắn là có ý khác.
Hắn ―― có cần ngăn cản Tây Bối không?
Nhưng chuyện này lại có liên quan gì với hắn chứ? Tây Bối thật lòng hay giả ý cũng được, nha đầu đó có bị tổn hại hay không, thì có liên quangì với hắn?
“Vương, mọi chuyện ổn chứ ạ?”
Giọng nóicủa Phượng Hoàng đánh gãy dòng suy tư của Hoa Tứ Hải, khiến hắn nhớ tớichuyện lớn mình phải làm, sau đó mau chóng điều chỉnh lại tâm tình.
Hắn không trả lời câu hỏi của Phượng Hoàng, chỉ ngẩng đầu nhìn ánh trăng.
Lúc này trăng ở tít trên cao, vẫn đang là đêm khuya, dưới khoảng trờimàu xanh đen, những dãy núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575242/quyen-2-chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.