Dịch: Bùm Bùm
“Không tệ.” Đào Hoa sư thúc đầu đội chiếc mũ lưỡi trai lệch híp mắt lại, đánhgiá khắp người Tây Bối Liễu Ty hết mấy lần rồi mới thốt ra câu nói này.
“Hình tượng được rồi, tuy lông mày có hơi mảnh, nhưng chúng ta có thợ trang điểm mà.”
Đào Hoa sư thúc vẫy tay: “Trang điểm, mau lên nào, chuẩn bị hết đạo cụ đi!”
“Đến đây đến đây!” Phượng Hoàng ở bên kia không biết chui từ đâu ra,vòng eo nhỏ nhắn uốn qua uốn lại, mắt Tây Bối sáng lên, mặc dù bìnhthường thấy rất nhiều cô gái xinh đẹp, nhưng chưa từng thấy qua cô gáinào có tỷ lệ đường cong cơ thể khéo léo như vậy, vòng eo nhỏ nhắn kiauốn rất có trình độ, còn cả chiếc quần jeans lưng thấp và áo thun bóngười nữa, chỗ nào đẹp nhất thì lộ chỗ ấy, cô gái này thông minh đấy.
Phạch một tiếng, đầu Tây Bối bị một cây quạt xếp giáng vào, Đào Hoa sưthúc mắng: “Một người mới như cậu thì biết gì mà nhìn! Chưa thấy qua phụ nữ à? Có bản lãnh thì đợi cậu nổi tiếng rồi, phụ nữ nhớ thương cậu muốn leo lên giường cậu xếp hàng dài cả dãy phố, còn bây giờ thì làm cho tốt công việc của cậu đi! Còn ngẩn ra đó làm gì, mau thay trang phục diễnđi chứ!”
Nói xong thì một món đồ hôi hám dơ bẩn bay qua đây.
Tây Bối đưa tay đỡ lấy: “Đạo diễn, sao trang phục lại bị rách vậy?”
“Chứ cậu tưởng là gì? Mau mặc vào cho tôi!”
“Áo bẩn như vậy, sao không mang đi giặt đi?”
“Ai mà nói nhiều vậy hả?” Phượng Hoàng vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575240/quyen-2-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.