Edit: Bùm Bùm
Giọng y to như chuông đồng, tràn đầy tự tin, mạnh mẽ oai phong hệt như Yểm Nhật kiếm của y, Trùng Trùng cảm thấy như trần nhà mới cũng bị giọng nói của y chấn động tới tro bụi ào ào rơi xuống, nàng không khỏi ho lên hai tiếng, lách ra khỏi sau lưng Bạch Trầm Hương, gian nan chen nửa người ra khỏi cơ thể của các sư huynh đệ.
Bên ngoài gian phòng, khách nhân đều giật mình bởi tiếng nổ đột ngột này, đại sảnh trong phút chốc lặng ngắt như tờ, vô số cặp mắt nhìn chằm chằm vào nơi cách cửa phòng một tấc.
Nơi đó, có một chiếc bàn vuông đối diện với cửa lớn của căn phòng, vốn nó nằm ở khúc rẽ của cầu thang nên là một nơi khá là yên tĩnh, nhưng lúc này đây lại thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Ở giữa chiếc bàn và cửa phòng, có một khe rãnh dài đến mấy mét nhưng chỉ rộng một thước, đất đá xanh vỡ vụn, rõ ràng Bạch Trầm Hương xuất một chưởng, đối phương cũng xuất lực chống lại, kết quả tuy hai bên không ai bị thương, nhưng tổn hại đến mặt đất, chấn động đến khách nhân.
Cạnh bàn, một nam nhân đang ngồi đó.
Một tay hắn chống cằm, nửa nằm trên bàn, trọng lượng cả người gần như là đổ cả vào đó, trên gương mặt vừa xinh đẹp lại vừa đàn ông treo một nụ cười đùa cợt.
Trên người mặc bộ trang phục truyền thống màu trắng thêu cẩm tú, mái tóc dài buộc tự do sau lưng, trước trán có vài sợi tinh nghịch rũ xuống, tăng thêm chút ít tà ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575235/quyen-2-chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.