“Bách Vũ Thúy Mang của ta không tệchứ?” Khổng Tước dữ dằn nói lớn tiếng, cố ý muốn để Hoa Tứ Hải nghe thấy: “Nữnhân đê tiện, ngươi bảo vệ tên ma đầu này như vậy, chắc chắn là có gian tìnhvới hắn. Tên ma đầu này hoa danh tại ngoại[1], không ở lâu với ngươi được đâu,ngươi liều mạng vì hắn, đáng sao?”
[1] Hoa danh tại ngoại: chỉ những người xinh đẹp, dễ nhìn, đồng thời cũng chẳngan phận gì. Nếu là nam, thì câu trên ý chỉ người đó gần như là phong lưu, nhưnglà từ trung tính (từ trung tính nghĩa là từ không mang ý chê bai, chỉ trích).Còn nếu là nữ, thì ý câu trên hình dung người đó là gái hồng lâu (có 2 loại,một loại bán nghệ không bán thân, loại còn lại là bán thân),từ ngữ không mangý tốt lành gì. Tóm lại, “hoa danh tại ngoại” ý nói đối tượng yêu thích ra ngoàitrăng hoa, không một lòng, đa số để chỉ những người đàn ông không yêu đươngđàng hoàng và những cô đàn bà thân thể không trong trắng.
“Rồng Đen có thể ở với ngươi được lâu, đáng tiếc trái tim của hắn đã đặt trênngười của một kẻ không biết trân trọng.” Trùng Trùng đấu võ mồm không chịuthua, “Lảm nhảm chi nữa, có bản lĩnh gì thì xuất ra, lão tử chẳng sợ ngươi.”Nàng cố ý nói cho tự tin, cứu vãn những lời nói ảnh hưởng đến Hoa Tứ Hải củaKhổng Tước.
Khổng Tước cười lạnh một tiếng, vội tấn công thêm vài chiêu. Trùng Trùng liềumạng phòng thủ, nhưng vẫn không thể ngăn được hoàn toàn những đợt tấn công àoạt như ám khí bằng lông vũ, cả người bị ghim như nhím,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575196/quyen-1-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.