Đá Liệt Địa bị Thiên Lôi đánh tan nát, những mảnh đá vụn màu đỏ sậm bay tứ tung, lúc nãy Trùng Trùng cảm thấy bị mưa đá rơi trúng, thật ra là vì chúng văng phải. Mà Thiên Lôi đến nhanh đi cũng nhanh, như là không biết dừng chân vậy. Trùng Trùng cảm thấy Thiên Lôi này cực kỳ không có đạo đức nghề nghiệp, ít ra cũng phải đánh nứt ra một khe rãnh sâu giữa nàng và Hoa Tứ Hải rồi mới đi chứ, đỡ cho nàng giằng co cả nửa ngày rồi mà còn phải đối mặt với hắn dưới tình cảnh này.
Đất vẫn còn rung, Trùng Trùng không nhấc chân bỏ chạy được, thấy mảnh đất Lạc Lối liều mạng giãy dụa, muốn xông ra từ góc Tây Nam, mà đá Liệt Địa tuy bị Thiên Lôi đánh bay hết một tảng, nhưng ai mà ngờ được vào khoảnh khắc mấu chốt nhất, Hoa Tứ Hải lại đột nhiên bay từ trên trời xuống, dùng Băng Ma Đao làm vật trung gian, lấp vào chỗ khuyết của đá Liệt Địa chứ?
Đây là sự đối kháng với sức mạnh của tự nhiên, là sự khó khăn không thể hình dung bằng lời. Hoa Tứ Hải không nói một câu nào, hai tay siết chặt Băng Ma Đao, sức mạnh của bản thân và sức mạnh của Tỏa Lân Long liên tục chống chọi với lực phản kháng cực đại từ mặt đất.
Sức mạnh đó dồn vào cơ thể hắn, muốn nhấc hắn lên, cơn đau kịch liệt khiến mồ hôi lạnh hắn tuôn đầm đìa, cơ thể cũng gần như là căng đến mức muốn làm nứt toác cả Tỏa Lân Long, nhưng hắn cắn chặt răng chết cũng không lùi bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575193/quyen-1-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.