“Rome ―― o là ai?”
“Là tên của một chàng trai khát tình yêu, chàng đem lòng yêu một người nhưng lạikhông được người đời công nhận, như hai ngươi vậy.” Trùng Trùng giơ Khước Tà Kiếmlên, trưng ra vẻ dữ dằn, “Chàng trai khát tình yêu, bây giờ ta đếm đến ba, mauchóng biến mất trước mắt ta. Lúc nãy ta giúp ngươi, là xuất phát từ tinh thầnchủ nghĩa nhân đạo quốc tế, bây giờ phải báo mối thù lấy sừng đụng kia rồi, tuyngươi không đụng trúng ta, nhưng ngươi có động cơ, vẫn đáng giết.”
Câunày thì Rồng Đen nghe hiểu, lủi một phát đi xa. Trùng Trùng chỉ thấy mắt hoalên, sau đó bóng người cũng chả thấy nữa, trên không xuất hiện vài đám mây đenkỳ lạ, trong đó truyền tới giọng nói của Rồng Đen: “Cô nương xinh đẹp, xin hỏicao danh quý tánh của cô là gì?”
“Phái Thiên Môn Diêu Trùng Trùng, con kiến nhỏ!” Trùng Trùng ôm quyền về phía bầutrời.
“Nhớ rồi, đại ân không lời cảm tạ, sau này có gì cần giúp đỡ, ta chết cũngkhông chối từ.”
Đâythì là cái đại ân gì chứ, chẳng qua chỉ là dạy hắn rửa mặt, lại không cứu mạnghắn, đúng là kỳ lạ. Trùng Trùng lơ đễnh nghĩ, đưa mắt tiễn đám mây cho đến khinó tan hết rồi mới quay người đối mặt với Vạn Sự Tri, thấy nó đã hiện hình,nàng nghiêng đầu nói với nó: “Ngươi được lắm nha con gà bộc, thấy ta gặp nguyhiểm như vậy, mình thì trốn đi trước, đây là thái độ nên có với chủ nhân à? Xemra ta phải điều chỉnh gia pháp cho nghiêm mới được.”
“Á, chủ nhân, ta nghĩ ra cách phá hủy đá Liệt Địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575191/quyen-1-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.