Xem ra trước khi đưa đá Chân Hỏa qua, Mặc Vũ sư thúc đã vái qua trời đất rồi, chỉ cần lẵng Băng Hàn được mở ra thôi thì lập tức có thể đúc kiếm!
Ba vị sư thúc cắn chặt răng, chân khí tu luyện trăm ngàn năm không ngừng phát tán ra từ cánh tay, tạo thành ba luồng sáng đỏ đậm nhạt khác nhau, vây lẵng Băng Hàn bên trong.
Dưới đất, các luồng khí hỗn độn cuốn hết cát vàng lên, quay vòng tích dưới đất nơi ba người đứng, từ từ ngập cả chân, đùi và eo, bàn thờ cũng bị chìm trong đó, chỉ còn ly hương to kia là vẫn lộ ra bên ngoài, những nén nhang trong ly vậy mà không bị tắt, vẫn quật cường mà cháy, làn khói bốc thẳng tắp lên cao.
Thời gian cứ từng giây từng giây trôi qua, ba vị sư thúc đứng im như tượng điêu khắc, những người đứng xem bên ngoài cũng ngưng thở, hình như ngay cả thời gian và không khí cũng ngưng đọng lại. chỉ có lẵng Băng Hàn đang cấp tốc quay vòng, bão cát trong vùng trũng dần dần gia tăng, còn có Bạch Trầm Hương bất an đi tới đi lui.
Ầm!
Trên bầu trời bỗng đánh sét ầm một cái, tiếng lớn đến nỗi như trời sắp sập xuống, làm những người có mặt đều giật cả mình, ngay cả cát dưới chân cũng bị chấn động, lở ào ào đổ xuống như sắp sập. Trùng Trùng vội vàng nắm chặt tay Yến Tiểu Ất ở bên cạnh, ổn định người rồi nhìn lên.
Lẵng Băng Hàn không còn quay nữa, từ trong lẵng phun ra một cột lửa xuyên chọc trời. trời vốn đang quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575172/quyen-1-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.