Đá Chân Hỏa được cho vào trong lẵng Băng Hàn, hàn khí giá rét và hơi nóng bức người giao nhau, không khí xung quanh lập tức khôi phục lại như bình thường.
Biển dung nham từ từ rắn lại thành những tảng đá màu xám nâu, mà có lẽ là do đá Chân Hỏa đã bị lấy đi, chú văn trên bốn phía vách núi cũng bắt đầu rơi rụng theo những tảng đá đang lăn xuống do sự chấn động của luồng khí xoáy, làm phát ra âm thanh ầm ầm.
Trùng Trùng ngồi chồm hỗm trên đất, một tay ôm lẵng Băng Hàn, một tay ôm chặt đầu gối Hoa Tứ Hải không buông, đợi cho chú văn tróc hết rồi mới đứng dậy, khẽ sờ ống trúc treo bên hông, thầm diễn tập một lần mưu kế của nàng.
Hoạn nạn qua đi, sư tử và heo con phải PK rồi, làm sao chuyển từ thức ăn cho sư tử sang heo con phi thiên, quả thật không phải là chuyện đơn giản.
Nàng không tự chủ được vặn vặn xương sườn, cái vòng bảo hộ đó tuy vừa đáp đất đã tan biến, nhưng cũng đã bảo vệ được nàng, bằng không thì nàng rơi xuống từ chỗ cao như vậy, không thể nào không tan xương nát thịt, lúc đó không cảm thấy gì, bây giờ càng nghĩ càng thấy đáng sợ, ngẩng đầu nhìn, thấy rất cao.
Mà vòng bảo hộ của Hoa Tứ Hải cũng bị tan rồi, hình như hắn đáp xuống tảng đá to giữa biển lửa trước nàng, vậy mà hắn lại không đỡ nàng lấy một cái, để mặc nàng ngã suýt nữa thành bánh thịt, không thương hương tiếc ngọc đến vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575157/quyen-1-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.