“Con nào dám mắng sư phụ, khéo lão nhân gia người lại đẩy con xuốngmười tám tầng địa ngục đấy! Chỉ là lúc ấy con thật sự rất uất ức, vì thế nên ông lão nói: Đừng lo, chẳng phải chỉ là một thanh kiếm sao? Lão cho con một khối đá, con mang đi nung chảy thanh kiếm rồi đúc lại khôngphải là được rồi sao.” “Con nói: Khước Tà Kiếm là thần kiếm thượng cổ, thiên lôi địa hỏa cũngkhông làm tổn hại được nó thì sao lửa phàm nung chảy được?”
“Ông lão nói: Lửa của lão cho con không phải lửa phàm, là tổ tông củatất cả các ngọn lửa trên đời, nung nóng chảy thần binh bát kiếm cũng làchuyện bình thường chứ đừng nói chi một thanh Khước Tà Kiếm, có nó rồithì tất cả các con sông suối khắp thiên hạ cũng có thể bốc cháy!”
“Con hỏi: lửa gì mà lợi hại vậy?”
“Ông lão nói: đây là đá mà Chúc Dung – một trong Tam Hoàng – đã sử dụng để giữ mồi lửa, tên là đá Chân Hỏa, do giữ ngọn lửa thần thuở ban đầunên nó đã từ đá thường trở thành đá lửa, có thể nung chảy mọi vật trênđời. Con đi Tụ Quật Châu tìm nó về, lão đảm bảo con có thể đúc lại Khước Tà Kiếm.”
“Con nói: như vậy cũng không ổn, cái thứ này nóng như vậy, làm sao ta mang về được?”
“Ông lão nói: cũng đơn giản thôi, phái Thiên Môn con có một bảo vật tên là lẵng Thủy Hàn, là thần vật có gốc từ tinh thể băng vạn năm, nằm dưới đáy sâu đầm nước Mật Thủy U Đàm, âm hàn cực độ, dùng nó để đựng đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575129/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.