“Sư phụ, sư phụ người đừng đi, không cho con chút ưu đãi nào sao?” TrùngTrùng sắp bị người ta vác lên mà vẫn còn liều mạng giành lấy lợi ích.Ai, một thân một mình đi vào động, nghe nói nơi đó không phải nơi thoảimái gì, đương nhiên là sống chết cũng phải giành lấy chỗ tốt rồi, bằngkhông thì đêm dài đằng đẵng, khó lòng say giấc, Trùng Trùng cô nươngphải làm sao đây?
Nhưng Bạch Trầm Hương là người có trái tim sắt đá, ngay cả đầu cũngkhông quay lại, cũng không biết lấy từ đâu ra thanh kiếm của mình, phấttay một cái đã ngự kiếm bay đi, rất nhanh bóng dáng đã hóa thành mộtđiểm sáng màu đỏ, lại nhìn Đao Lãng và Mặc Vũ sư thúc, hai người mỉmcười vẫy tay với nàng, rất giống như đôi cha mẹ đang quang vinh tiễn con mình nhập ngũ vậy, chỉ thiếu việc cài lên ngực nàng một đóa hoa hồngnữa thôi.
Ha đại thúc, người thương nàng nhất, vẫn một mực gật đầu với nàng, ý là bảo nàng yên tâm, ngoan ngoãn đợi vài ngày, rất nhanh sẽ không sao.Đáng ghét nhất là Đào Hoa sư thúc, hắn len lén dựng ngón cái lên vớinàng, cũng không thấy hắn động môi, nhưng giọng nói lại truyền vào trong lòng Trùng Trùng: “Nha đầu quỷ, con được lắm, ta sống chung với chưởngmôn sư huynh đã mấy trăm năm, chưa từng thấy huynh ấy thất thố trước mặt người khác như vậy, hôm nay con liên tiếp làm huynh ấy nổi trận lôiđình cả ba lần, sư thúc phục con luôn rồi!”
Đào Hoa sư thúc có gương mặt đẹp đẽ, cử chỉ hào hoa phong nhã, một bộdáng của con người nghiêm túc, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575120/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.